Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Thơ...


Bài thơ viết trên tường viện dưỡng lão...
May 24, 2010

Con ơi! khi con còn thơ dại.
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian.
Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm.
Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi.
Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau.
Làm mẹ nhớ thương da diết.
Vì thế khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời.
Con hãy cho mẹ một chút thời gian, xin con chờ mẹ chút.
Cho mẹ suy nghĩ thêm...
Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì, 
Mẹ cũng quên...

Con ơi! Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần.
Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời?
Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp.
Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu?
Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng.
Ngâm nga những khúc ru con thời thơ bé.
Xin con tha thứ cho mẹ.
Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé!
Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà!

Con ơi! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày.
Ăn cơm vãi đầy vạt áo.
Chải đầu tay bần bật run.
Đừng giục giã mẹ.
Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm.
Mẹ chỉ cần có con ở bên.
Mẹ đủ ấm.
Con ơi! Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước.
Mẹ xin con nắm tay mẹ.
Dìu mẹ, chậm thôi.
Như năm đó.
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời......
ST



Ai rồi cũng phải học cách cố quên đi một người...
Mar 1, 2011

Là giấc mơ chòng chành vụn vỡ.
Những yêu thương như thủy tinh sắc lạnh găm lút vào lòng.
Là bài thơ đêm cô đơn dang dở.
Viết giữa những tiếng thạch sùng khô buồn chắc lưỡi, chỉ cho một độc giả là
 bóng tối gượng mở xem...

Là những ngày mặt biển đầy bão giông.
Bình yên nơi đâu cho một cánh buồm lạc đường chới với?
Úp mặt vào cổ tích xa diệu vợi.
Thương hải âu chiều thảng thốt sóng lồng xô.
Là hiểu rằng buộc phải đẩy người ấy ra thật xa.
Như cách tự cầm dao cứa vào tay mình lặng lẽ.
Tập mỉm cười phía sau những giọt lệ.
Không còn khắc khoải bầm môi.
Ai rồi cũng phải học cách cố quên đi một người...
Một yêu thương mà mình yêu thương nhất.
Dẫu sẽ bầm đau như thân thể của một cái cây bật gốc.
Làm kẻ độc hành đi trong chiều gió ngược.
Nhưng vì cuộc đời nói đó là điều cần thiết
Nên dằn lòng đem nhớ gởi vào quên.
Dẫu biết chật hẹp một cõi thế gian.
Sẽ bước gần nhau trong dòng đời tấp nập.
Vẫn dõi trông nhau, để thấy bình yên với người làm mình hạnh phúc.
Vẫn yêu thương tràn ngập - nhưng mang màu sắc mới khác xưa...
Hát bài hát một mình, và đi về dưới những cơn mưa.
Không cần một người che dùm chiếc ô, bàn chân trần trên con đường
 lạnh trơn vẫn không trượt ngã.
Mỉm cười, tự thắp lửa
Gửi những nguyện cầu mỗi ngày âm thầm về phía một người ta phải cố quên...
                                                                        Lương đình Khoa





"Em sẽ đến..."
Jun 1, 2011


Em không đến bên anh lúc buồn.
Nỗi buồn nào rồi cũng qua đi.
Lời an ủi sẽ trở thành vô nghĩa...

Em sẽ không đến đâu nếu anh lạnh giá.
Bởi trái tim đâu có cháy bùng như lửa.
Rồi cũng có ngày lửa tàn...

Em không thể theo bước chân lang thang.
Khi anh cô đơn một mình trên phố vắng.
Lỡ đâu phố có thêm người...

Bởi tình yêu không giản đơn là những nụ cười.
Nên em không đến đâu nếu anh hạnh phúc...

Chỉ khi nào anh bật khóc.
Em sẽ đến.
Để thấm những giọt tâm hồn trên đôi mắt của anh...

Em vẫn biết có những lần anh bật khóc...
Nhưng...có bao giờ...em đến được với anh đâu...
Lam Điền.



Vĩnh hằng...
May 16, 2011


                                          Sóng cứ vỗ hết mình.
                                                      Sóng vỗ...
                                                                 Bàng hoàng chạm cát.
                                                                            Vỡ tan!
                                          Sông cứ chảy hết mình.
                                                      Sông chảy...
                                                                  Sững sờ chạm biển.
                                                                             Vỡ tan!


                                          Và em nữa.
                                                 Nghìn năm sau.
                                                           Vẫn thế!
                                                                                       Tự biết mình chẳng thể.
                                                                                                 Khác mình đâu!
                                             
                                                 Nghìn năm sau.
                                                           Vẫn thế!
                                           Tự biết mình chẳng thể.
                                            Khác mình đâu!
Vân Anh.



Tình yêu người đàn bà...
Jul 9, 2011

   Em yêu anh bằng tình yêu người đàn bà 
Thứ tình yêu khác tình yêu con gái 
Nửa cái hôn bao giờ cũng ở lại 
Trong em thành tiếng thở dài 
Em yêu anh bằng tình yêu của dòng sông mang nặng phù sa 
Ngọt ngào đắp một bên lòng anh từng hạt nhỏ 
Âm thầm chở tình cô đơn không chia sẻ 
Xói vào lòng từng vạt lở bến bờ kia 
Anh nồng nàn đòi nốt nửa cái hôn 
Đòi nửa hạt phù sa em giấu mình mang ra biển 
Đòi gom góp vẹn tròn, sẻ chia thương mến 
Giật mình cả những lúc ở bên em 
Anh đi tìm bí ẩn tình yêu trong em 
Mật chiết cho anh đâu chỉ từ ngọt ngào hạnh phúc 
Từ mất mát đắng cay, từ trăm ngàn cơ cực 
Hoa trái cho cuộc đời, rợp mát dành cho anh... 
ST

Em về...
Nov 26, 2011


Em về.
Lối cũ.
Một chiều Đông...

Bước chân mình.
Nghe xôn xao.
Kỷ niệm...

Em về.
Phố cũ.
Một chiều Đông...

Anh bây giờ.
Sao nửa quen...
Nửa lạ...???

Em bây giờ.
Sao nửa nhớ...
Nửa quên...?


Có một ngày...
Sep 19, 2012

Có một ngày!
Sau cơn mưa mùa hạ.
Em lang thang.
Đón đợi những niềm vui...
Có một ngày!
Chênh chao ngàn cơn gió.
Em chơi vơi.
Trong giọt nắng sân trường.
Có một ngày!
Mùa thu qua ngõ vắng.
Nhớ và quên.
Theo ký ức giăng đầy.
Có một ngày!
Vấp cái nhìn rệu rã.
Thu xanh xao.
Ai...chợt thấy nao lòng.
Có một ngày!
 Em ru lòng buốt giá.
Vội ra đi.
Khi nắng gió giao mùa.

Có một ngày...
Em vẫn cứ là em. Như ngày xưa. Anh vẫn thường nghĩ đến.
Mỏng mảnh, mong manh...như giọt sương buổi sớm...như chiếc lá thu chiều...

Thôi thì...
Hãy cứ...
Ru lòng ...không mơ...
Thôi thì...
Hãy cứ...
Ru mình...quên nhau...
Thôi thì...
Hãy cứ...
Ru tình...nên thơ...

Thôi thì...hãy cứ...ru tình...nên thơ...



Tặng...
Sep 26, 2012
  
Tặng em!
Ngày tháng vu vơ.
Để em ngơ ngác.
Nơi nào...lá bay...
Tặng anh!
Mây trắng mỏng manh.
Khói lam chiều ấy.
Đã thành...chiêm bao...
Tặng em!
Hoa nắng rơi rơi.
Hàng cây níu gió.
Ngẩn ngơ...em tìm...
Tặng anh! 
Một chút rượu nồng.
Hình như chưa nhấp.
Mà lòng... đã say...
Tặng em!
Mùa lá vàng rơi.
Câu thơ tình viết.
Cho lòng...bâng khuâng...
Tặng anh!
Phố vắng chiều nay.
Hình như hoang lạnh.
Vừa qua...lòng người...
Tặng em!
Giọt mắt trong ngần.
Để em đón đợi.
Buồn vui...dịu dàng...
Tặng anh!
Chiếc lá chao nghiêng.
Mùa thu đã hết.
Người ơi...đừng buồn...
Tặng em!
Góc khuất nhà ai.
Màu rêu níu giữ.
Những ngày...tháng qua...
Tặng anh!
Tặng những hạt mưa.
Mưa ơi hãy nhớ.
Rơi qua...lối này...

Mưa ơi ...hãy nhớ...rơi qua...lối này...
Mưa qua ...xóa hết...nỗi đau ...ngọt ngào...!


Thời thiếu nữ...
Oct 31, 2012

Em biết mình không còn thời con gái.
Từ ngày có anh.
Mái tóc thiếu nữ xanh xanh.
Nay đã lơ thơ điểm vài sợi bạc.
Ngẩng mặt nhìn trời chớp sáng ánh sao rơi...

Em biết mình không còn được mỏi mắt ngóng xa khơi.
Để lòng ngây thơ thầm hoài mong cánh buồm mơ đỏ thắm...

Cuộc sống dãi dầu hai bàn tay trắng.
Em chập choạng đi, nhạt đắng ánh trăng chiều...

Đôi khi bơ vơ hồn lang thang phiêu diêu.
Em chợt nghĩ, chợt thèm được trở về thời xuân xanh thiếu nữ.
Ngỡ hái vầng trăng non dễ như quả chín ngoan lành...

Cái thời ấy qua rồi, và giờ đây anh.
Và tình yêu, là bến bờ em yêu thương khát vọng.
Quả táo đầu cành rung rinh chín mọng.
Em run tay không dám hái riêng mình...
..........................................................
....................................................................
: Lê Vương Hạnh Diễm.







4 nhận xét:

  1. chào PT bạn sang đây có vẻ hợp đất nên viết khá sung mình có theo dõi các bài viết của bạn thường xuyên.chúc bạn luôn mạnh giỏi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài cop lại đấy Nguyen à! Từ blog cũ đưa sang đây...

      Xóa
  2. Một nhà tuyển chọn ...tinh tường !

    Trả lờiXóa

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *