Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

LINH TINH...!!!


T
lch rơi xung...nh nhàng...bình thn...như nhng ngày cui năm ca cô...

*Rãnh r
i...vì anh í đã tương đi n. Cô có th đến quán cafe vi bn bè...có th tán gu sau cuc hp....

*Rãnh r
i...vì công vic cui hc kỳ ca giáo viên không lu bu như ngày xưa. Chm bài, nhp đim...thế là xong. Dy BD, dy chính khóa, ph khóa đu dng li...ngh gii lao...

*Bình yên...khi m
i sáng xung ph, nghe mùa đông tht êm ...Va đ se lnh, đ biết rng Giáng sinh va đi qua...

*H
nh phúc...khi hình dung gương mt đy nim vui ca con gái sau nhng liến thong trong đin thoi...

*Bình an...khi m
i ln thng nhóc gi v. Nó đã thành đa con trai mnh m, cùng vi anh ch, nó là ch da cho b m. Cô yên tâm ngi sau xe, khi nó bon bon trên đường SG...

*Tho
i mái...khi cùng nhng thành viên trong t lai rai trong mt quán nh...Hình như ch cn như thế, thì cô cũng cm thy mình không nhm khi dng chân ngôi trường này...

*Nh
nhàng...khi có tin nhn: "rnh hông? SC đi...". SC...nơi mà nhng người đàn bà không còn tr chn làm nơi đ "tám"....

V
a xem phim"Cuc chiến hoa hng..." va gõ gõ...
Ngày đông trôi qua...n
ng nht nhòa...và bình yên vn như thế..

Cô tin nh
ư vy...!!!



Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

THÁNG 12 ...!!!


Nắng nhạt nhòa...Tháng 12 phương Nam là như thế, không dầm dề, không rét mướt...
Tháng 12 của cô, những suy nghĩ vu vơ cũng nhạt nhòa như nắng. Ừ! mà đâu còn thời gian để rong chơi trên thế giới ảo, để những ngón tay gầy guộc gõ gõ những cảm xúc bất chợt... Có chăng đôi lúc cô thầm ước: "giá như có nội, ngoại ở gần...". 
Tháng 12 của 4 năm về trước, thằng nhóc còn học phổ thông, nó còn giúp cô được nhiều việc...bây giờ thì một mình cô từ A đến Z...Cũng may, trường ở gần, nên tranh thủ lúc giải lao, thay vì "tám", thì cô lại chạy về nhà...Cô chợt nghĩ, một lúc nào đó, thì cũng phải sống gần con...
Rồi những ngày vất vả cũng qua, cô lại bắt đầu lang thang trên từng con chữ...

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

TÍM...!!!



Xuống xe, vào nhà, ngang qua tấm gương...Thấy một màu tím...mũ tím, khẩu trang tím, áo tím...Sáng nay vội vàng cho kịp chuyến xe sớm, cô không hề nhận ra sự đồng bộ này...

Cô cũng chẳng biết mình yêu màu tím từ lúc nào? Ngày xưa còn đi học, cô hay ép những nụ tầm xuân xanh biếc vào những trang vở, lúc khô hoa có màu tím rất đẹp...một màu dịu dàng nhẹ nhàng...

Con trai bảo: "nhìn vào tủ quần áo của mẹ, thấy toàn màu tím và đen". (thằng nhóc lại nói quá chứ vẫn có những màu khác...).

Con gái khi nhận tháng lương đầu tiên, mua cho mẹ một bộ đồ màu tím...Khi đi Đà lạt, quà cho mẹ là áo len mỏng màu tím...Và chiếc mũ màu tím này là bạn của con gái tặng...

Những ngày mùa đông, nơi này se lạnh, khăn quàng màu tím hững hờ quanh cổ...

Lại gõ vu vơ, sau những ngày lu bu
ở Sài gòn