Mẹ là tất cả...
Và Ba cũng là tất cả...
Mùa Vu lan này con viết cho Ba, người đàn ông đã cho con nhiều
thứ trong cuộc đời này...
Ngày con còn bé, hai anh em con bị một trận đòn quắn đít chỉ vì
cái tội dành nhau những cộng thun...
Ngày con lớn thêm một tí, con nhớ là lúc con học lớp Nhì (bây giờ
là lớp 4), con phải úp mặt vào bảng đen và nhận 3 roi thật đau từ Ba (Ba là ông
giáo làng và là thầy giáo của con) vì cái tội dám làm nhàu nát cái giấy khen hằng
tháng (lý do: tháng ấy con tụt hạng...).
Ngày làm hồ sơ, con chọn SG phồn hoa theo bè bạn...Con đâu có biết
rằng hai năm trước anh trai con đành vào CĐ, chỉ vì đường vào SG xa tít, mà
phía sau con còn có những đứa em...Con không còn ý định vào SG...
Ngày con nhập học, Ba bỏ công việc để đưa con vào QN...
Ngày con ra trường, con chỉ biết chắt chiu từng phiếu gạo, phiếu
thực phẩm... cho gia đình. Góp những đồng lương ít ỏi với Ba Má...!
Ngày con lấy chồng. Trước bàn thờ tổ tiên, nắm chặt tay con Ba bảo:
"Ba tin ở con gái...". Lần đầu tiên con thấy Ba khóc. Những giọt nước
mắt đàn ông...
Ngày con xuôi Nam, một sáng tinh mơ...lóc cóc chiếc xe đạp Ba tiễn
con một quãng đường...
"Con so về nhà Mạ"...đàn lợn chưa kịp lớn, Ba đã phải
bán đi để thêm cho con làm lộ phí... Chuyển tàu hoàng hôn...Ba đưa bé Tr qua
khung cửa sổ của toa tàu... Bóng Ba cô đơn trong chiều...Vì Má cũng đi cùng con
vào chăm cháu ngoại...
Cuộc đời nào ai biết trước được điều gì? Lần cuối cùng con gặp
Ba là lần ở sân ga...với tiếng còi tàu nghe não lòng người xa xứ...!
Ngày bức điện tín đến trường, thì Ba đã ra đi được 2 hôm..
Đường xa vạn dặm, bé Tr còn bé bỏng... Con thành một đứa con bất
hiếu. Nước mắt tuôn rơi, rồi nước mắt chảy ngược vào trong...
Con đã học được từ Ba tính chỉn chu, nghiêm khắc ...của một người
thầy giáo, tính bao dung, chia sẻ...của một người cha...Con đã lớn lên trong sự
nhọc nhằn của Ba Má. Con đã chứng kiến những khó khăn của gia đình trong những
tháng năm. Con ước mơ ... rồi con sẽ là chỗ dựa cho Ba Má... Đến lúc con làm được
điều đó...thì Ba đã không còn ở bên chúng con...Ba đã ra đi mãi mãi rồi...
Vu lan 2015