Lang
thang...ngang nhà Trần Thảo Vy...bắt gặp một hình ảnh... Thảo Vy bảo:
"Trời đổ mưa Ngâu. Nhưng phố tạnh...".
Tháng 7 mưa Ngâu, nhưng không như mưa mùa Đông... lê thê, rét mướt...Đôi khi phố tạnh, có lúc nắng lên...Vừa đủ, để bóng người in dấu trên đường...!
Không lãng mạn như "Xe đạp ơi..." của Ngọc Lễ-Phương Thảo...Chỉ là xe đạp của một cụ ông râu cũng bạc phơ như tóc...Đôi chân trần và áo vén lên cao...
Chiếc giỏ xe cũng không "chở đầy hoa phượng đỏ...". Một quả mít vườn không biết đã đủ mùi thơm? Yên phía sau, chẳng phải một nàng thướt tha kiều diễm...chỉ là bóng dáng đàn bà và nón lá hồn quê...!
"Ta cầm tình yêu như đứa trẻ cầm chiếc cốc pha lê. Khẽ vụng dại là... thế thôi ... tan biến...Cầu mong - không phải bây giờ. Mà khi tóc đã hoa râm. Khi mái đầu đã bạc. Khi ta đã đi qua những giông - bão - biển - bờ. Còn thấy tựa bên vai mình. Một tình yêu không thất lạc ...".
Ừ! Có lẽ ai cũng mong như thế nhà thơ ĐTQ à..
Ừ! Tình yêu đi qua những mùa mưa nắng...Tình yêu không cần những nhịp cầu Ô Thước trong ngày mưa Ngâu...!
Ừ! Có những khoảnh khắc để người ta tin rằng trên cuộc đời này còn có những tình yêu vĩnh cửu...và những tình yêu chưa từng thất lạc...", phải không Trần Thảo Vy???
Tháng 7 mưa Ngâu, nhưng không như mưa mùa Đông... lê thê, rét mướt...Đôi khi phố tạnh, có lúc nắng lên...Vừa đủ, để bóng người in dấu trên đường...!
Không lãng mạn như "Xe đạp ơi..." của Ngọc Lễ-Phương Thảo...Chỉ là xe đạp của một cụ ông râu cũng bạc phơ như tóc...Đôi chân trần và áo vén lên cao...
Chiếc giỏ xe cũng không "chở đầy hoa phượng đỏ...". Một quả mít vườn không biết đã đủ mùi thơm? Yên phía sau, chẳng phải một nàng thướt tha kiều diễm...chỉ là bóng dáng đàn bà và nón lá hồn quê...!
"Ta cầm tình yêu như đứa trẻ cầm chiếc cốc pha lê. Khẽ vụng dại là... thế thôi ... tan biến...Cầu mong - không phải bây giờ. Mà khi tóc đã hoa râm. Khi mái đầu đã bạc. Khi ta đã đi qua những giông - bão - biển - bờ. Còn thấy tựa bên vai mình. Một tình yêu không thất lạc ...".
Ừ! Có lẽ ai cũng mong như thế nhà thơ ĐTQ à..
Ừ! Tình yêu đi qua những mùa mưa nắng...Tình yêu không cần những nhịp cầu Ô Thước trong ngày mưa Ngâu...!
Ừ! Có những khoảnh khắc để người ta tin rằng trên cuộc đời này còn có những tình yêu vĩnh cửu...và những tình yêu chưa từng thất lạc...", phải không Trần Thảo Vy???