*CẦN NHỮNG LẦN HẸN...!!!
Buổi sáng, ghé vào trang của BS Vô Thường, đọc được một câu: "Cần thêm những
lần hẹn... như cuối cùng..."Bởi...trong lần hẹn cuối người ta sẽ trao nhau tất cả yêu thương...Cảm ơn BS...!
@"Cần thêm những lần hẹn... như cuối cùng..."
Cuộc đời này ta đã đi qua bao nhiêu lần hẹn...trong một góc quán nào đó... rất thân quen... hay rất lạ, giữa một thành đô hoa lệ hoặc nơi thị trấn nhỏ an yên...Nhưng có bao giờ ta chợt nghĩ... một lần hẹn cuối...Dẫu khi quay đi... là vĩnh viễn xa nhau...!!!
Cuộc đời này ta đã đi qua bao nhiêu lần hẹn...trong một góc quán nào đó... rất thân quen... hay rất lạ, giữa một thành đô hoa lệ hoặc nơi thị trấn nhỏ an yên...Nhưng có bao giờ ta chợt nghĩ... một lần hẹn cuối...Dẫu khi quay đi... là vĩnh viễn xa nhau...!!!
@"Cần thêm những lần hẹn... như cuối
cùng..."...Ừ! Cuộc đời này ta cũng có biết bao nhiêu lần lỡ hẹn...Một thời
học trò con gái, ngôi trường với mái ngói rêu phong...một thời giảng đường...lời
yêu chất ngất...những con sóng biển rì rào trong ánh trăng khuya...!!! Ta đều lỡ
hẹn...thì làm sao có thêm những lần hẹn như cuối cùng...!!!
@"Cần thêm những lần hẹn... như cuối
cùng...". Ai đó... Có một lần hẹn cuối, bờ cát dài in những bước chân...Để
rồi sóng mãi bạc đầu...nhưng nỗi nhớ cứ mênh mang, mênh mang...Ai đó có về...???
Khi hoàng hôn vẫn tím ngát những yêu thương...Ai đó có về??? Khi có một người
không tin rằng đã có một lần hẹn cuối...!!!
@"Cần thêm những lần hẹn... như cuối
cùng...". Ai đó, chưa một lần hẹn...chưa một lần cùng nhìn những giọt cafe
tí tách rơi...Thì làm sao thêm những lần hẹn...như cuối cùng...!!!
@"Cần thêm những lần hẹn... như cuối
cùng..."...Cứ thêm những lần hẹn, như lần hẹn cuối cùng...để mang những
yêu thương cho nhau...!!!
Vậy nhé! những người yêu nhau, thương nhau, những
người quen nhau, thân nhau...xin dành cho nhau những lần hẹn, như một lần hẹn
cuối...!!!
*LAN MAN...!!!
Cô em Út tặng chị một phiếu khám miễn phí... tại bệnh viện Quốc tế CIH...Mà chị...thì khám hoài, từ bệnh viện Huyện đến bệnh viện Tỉnh rồi bệnh viện Thành phố...khám từ lúc vừa lấy chồng đến lúc sắp về hưu...hi..hi...Nên...chị nhường cho anh, bởi anh rất ít đến bệnh viện, trừ những lúc bắt buộc phải đi...Anh "ngố" đến mức...anh ngạc nhiên khi chị cắt phần ăn sáng và ly cafe thường ngày...
"Đẹp như công viên, sạch như bệnh viện". Cụm từ mà chị thuộc lòng từ ngàybé xíu...Nhưng chưa bao giờ chị tin, bởi cuộc đời này chị chỉ tin vào thực tế...!
"Sạch như bệnh viện". Lần đầu tiên, chị biết thế nào là sạch như bệnh viện...Có lẽ thành phố này cũng có nhiều bệnh viện đúng nghĩa "sạch như bệnh viện" mà chị chưa từng đặt chân đến...! Một phiếu khám miễn phí mà trị giá đến 3 500 000đ... Thì những người dân tỉnh lẻ như chị... không biết đến là cũng việc thường tình...!
Dân tỉnh lẻ, nhưng chị đã đến hầu hết những bệnh viện công của thành phố, ngày xưa cứ bám theo BHYT, những năm sau này chị chán với những lần xin chuyển...Cứ theo chuyến xe 3h sáng, lên đến nơi chen chúc...rồi cũng xong...!!! Có lúc sang hơn, mấy chị em thuê một chuyến xe đến thẳng bệnh viện...!!!
Nơi đây... Các khoa đều ít người đi khám...Sạch, thoáng....Nói chung là....THÍCH...hi..hi...
Tóm lại: có tiền, chọn bệnh viện để khám...AI CŨNG THÍCH...NHƯNG KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ THỂ...!!!
(Rảnh quá nên tui lan man, hi...hi..)...!!!
*VIẾT CHO MỘT NGƯỜI BẠN...!!!
Hành trang trong cuộc đời mà mỗi người mang theo có... "Những ngày trắc trở
chênh vênh...". Bạn cũng như tôi, cũng có những ngày như thế... những ngày
mà mình không biết cất nỗi buồn nơi đâu trong nhân gian rộng lớn này...!"Đừng mang cay nghiệt đặt vào lòng nhau...". Tôi đã đọc trong một trang.Ừ! Đừng mang cay nghiệt đặt vào lòng nhau... khi ngoài kia... cuộc đời còn nhiều giông gió...!
Nhưng...mưa bão có làm lòng người bao dung hơn? Có làm những nghiệt cay không còn hiện hữu?...
Nhưng... Mọi thứ chỉ bình yên khi nhìn qua ô cửa Thiền...Mà bầu trời thì bao la lắm...Và những ô cửa Thiền làm sao đủ cho tất cả những ánh nhìn....???
Vậy thì... Bạn hãy..."Mở rộng tâm ra lòng thanh thản, an vui tự tại dạ thong dong..."...Đừng vì những không vui mà nguội đi những nhiệt huyết...Đừng vì những tai ương mà muốn quay mặt với nghề...Đừng vì một vài người...mà nghĩ rằng không còn những yêu thương...!!!
Tôi biết, bạn đến với nghề, bạn đến bên đời bằng tất cả những từ tâm...Nên...rồi bạn sẽ bình yên...rồi bạn sẽ bình yên...phải không bạn???!!!