Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

NHỮNG CUỘC ĐIỆN THOẠI...!!!

Nàng lại trở về nơi đây, nơi không ồn ào...Nơi mà còn lại một chút nào đó của riêng mình, của những con chữ cho một khoảng trời lặng lẽ, bình yên...!
Nàng vẫn có những cuộc điện thoại bất chợt, của những người quen biết rất xa xưa..

Ừ! kể từ một sáng mùa Thu cách đây hơn 30 năm, trên chuyến xe xuôi Nam, nàng gói một ít ký ức mang theo làm hành trình...Chỉ thế thôi! Rồi nàng lặng lẽ với cuộc sống của mình...Với sự lựa chọn của mình, cũng chẳng phải duyên may hay số phận, nàng ra đi...Và cái sự nghiệp như một con nước long đong, nên nàng không muốn liên lạc với những người quen thuộc, chỉ trừ một vài người...nàng vẫn ghé thăm trong mỗi lần quay lại (nhưng rất hiếm hoi...!)

Rồi cũng đến một ngày, nàng cũng bình yên nơi đất mới...rồi đến một ngày nàng cũng chợt nhận ra rằng, nàng vẫn còn có những người bạn...bạn thời học sinh, bạn thời sinh viên, bạn của một thuở trên đường đời vô tình đã gặp nhau và đôi lần dừng bước...!

V là cậu bạn thời lớp 6, lớp 7...Thời nàng theo Ba bỏ quê ra Phố...Cậu bạn nhắc lại màu áo lạnh chói chang của nàng trong những ngày rét mướt...mà nàng hình như đã lãng quên...Sau hơn 30 năm cậu ấy đã tìm được nàng qua một bạn  cùng trường của nàng  thời cấp 3...!

V là cậu bạn cùng khóa nhưng khác trường, V gặp nàng trong một lần trường nàng tổ chức văn nghệ, là bà con của anh chàng cùng lớp với nàng...Đi học, ra trường...vẫn liên lạc với nhau...V đã đưa nàng về nhà chơi, một gia đình hiền lành với những đứa em thật dễ thương...Một tối, trên cầu, nhìn dòng sông nước chảy...V bảo: "PT gật đầu đi...để V về nói gia đình mang lễ ra...".
Chần chừ nàng nói: "V cho PT một thời gian nữa được không???".
Ai cũng có một thời con gái...ai cũng có những phút giây chọn lựa...chọn ai giữa những người đã yêu thương mình? khi trong lòng có những ngày sóng gió...???
Anh trai dạy nơi xa về hỏi: "Em có yêu V không???..."
Lại chần chừ: "Em...cũng không biết...".
Ba nàng cứ lặng lẽ rời nhà khi V đến...Nàng hiểu ý Ba...Với nàng V là chàng trai rất dễ thương...

Hai Huyện khác nhau, điện thoại vẫn còn là thứ xa xỉ...Nàng lấy chồng và rời quê...

Chiều qua, giữa cơn mưa tầm tả của một chiều mùa hạ...
"Alo, anh đây...".
"A! ngon hén...Hôm nay lại xưng anh với tui..."..
Là cậu bạn cùng khóa, cùng ban tự nhiên, sống cùng xã nhưng khác lớp, hắn C1, nàng C2...Hắn đã cầm bằng "Tiến sĩ", nhưng tình cảm bạn bè vẫn như xưa...
"Bà nghe máy nè...cho cháy máy luôn...".
Là V...V gặp K nơi hội đồng thi...Hai người xa lạ...Hỏi thăm nhau. Biết K học khóa 79 TN...

Nàng muốn gởi đến V một lời xin lỗi, dẫu muộn màng nhưng không thể...
Một cô gái có đôi mắt tròn trong sáng...năm xưa không còn nữa V à...
V hẹn một cuộc gặp giữa SG trong cuối tháng 6...hiển nhiên là cả hai gia đình...Nàng bảo SG rộng lắm...Nàng không hứa...!

Trái đất tròn...Và nàng nợ V một lời xin lỗi...Nàng đã yên lặng và ra đi...Vậy mà V không giận...Sau 30 năm, nàng hình dung niềm vui mừng của V trong giọng nói...với cuộc gặp gỡ tình cờ này...!

Nàng còn nợ V một lời xin lỗi...!!!