Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Khoảng lặng...


Hình ảnh

Vừa cuối tuần, chưa kịp đếm thời gian. Đã nghe cuối tuần tiếp nối…Vừa qua mùa hạ, đến trường chưa được bao lâu, giờ đã cuối thu…Hình như cũng đã lâu lâu…, chị quên có những chiều thư thả nhìn từng giọt café rơi, lặng nghe những âm điệu dịu dàng ở một quán quen thuộc, cùng với một người bạn cũng rất quen thuộc…Đó là những ngày hè…Chị quên luôn mùi hoa sữa nhẹ nhàng trên con đường xuống phố, khi chợt nhận ra rằng hàng cây ven đường đã trơ cành trụi lá từ một ngày cuối tháng bảy.( Có lẽ người ta sợ mùa giông bão khi cành lá quá xum xuê…).

Chị đã đọc đâu đó: “Một bản nhạc sẽ không bao giờ hoàn hảo, nếu thiếu đi những nốt lặng…”.

 Ừ! Thì chị cũng cần những phút giây  dừng chân giữa dòng thời gian vội vã đi qua…Một chút bình yên để nghe lòng mình lắng lại…Để nghe những giọt mưa thả mình trong đêm khuya khoắt…Để nghe những giọt nắng nhạt nhòa trong một chiều se sắt heo may…Để…quay lại những con đường …để biết rằng mình đã từng đánh rơi nhiều thứ…Nhưng có lẽ trong dòng đời tấp nập…chị chưa hề đánh rơi hai chữ yêu thương…

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Sáng...

Tháng 10, nơi này thỉnh thoảng những cơn mưa cuối thu như thế, hiền hòa, bình yên!


Tháng 10, nơi ấy, những cơn giông gió… Khi đầu dây bên kia tiếng mẹ vẫn bình thường, là chị yên tâm. 

Tối qua: “Chị ơi! mưa suốt ngày, sáng mai 5h bão đến QN, học sinh nghỉ học…”.

Sáng sớm: “Đêm qua gió lớn, bây giờ chỉ còn mưa to thôi con à!...”.

Hằng năm, chị đếm từng cơn bão…Để rồi chị thấy yêu hơn nơi này, nơi đất trời bình yên theo ngày tháng. Khi miền Trung oằn mình trong cơn bão thì sáng nay trên con đường xuống phố, chị chỉ thấy một chút heo may hơi lành lạnh…Và bây giờ nắng bắt đầu lên, những giọt nắng dù có nhạt nhòa, thì cũng mang những an lành cho thị trấn nhỏ…

Thương nơi ấy, miền Trung...

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Lạc...


tumblr-mqnst0nW9y1rngwkyo1-500-1136-1379

Có một lần, lật tìm trong chồng sách vở đã cũ, cô bắt gặp những dòng mực tím của mình...Chắc chắn lúc viết nên những dòng này... cô chưa theo chồng...nhưng viết vào lúc nào...viết cho ai...Cô không hề nhớ...

LẠC ...
Em_ tháng Giêng...đang xanh màu lộc biếc...
Anh_ đã là...nắng chói lúc hè sang...
Em_tháng 5...trên cành vừa phượng thắm...
Anh_thu vàng...lác đác những tàn phai...
Em_tháng 8...sân trường đầy chân sáo...
Anh_trở về...rét mướt những ngày đông...
Tháng 12...em về trong giá lạnh...
Anh đi rồi...Xuân đã đón anh sang...
Em chơi vơi trong 12 tháng ấy!
Lạc mất anh rồi !!! trong Xuân Hạ Thu Đông...!!!