*Thư lấy ví của Vũ để bỏ vào đó một
lá...bùa hộ mệnh. Là ảnh của cu Bon.
"Bố Bon cố
lên!".
..........
*Họ chưa già, nhưng cũng không còn trẻ.
Con trai đầu của họ cùng tuổi với đứa thứ hai của Vi. Thị trấn nhỏ, chỉ vừa đủ
cho những vòng bánh xe trong một buổi chiều tà. Nên mọi chuyện của ai đó, đều
không thể là bí mật mãi mãi...
Họ đã có một căn nhà rất
lớn...
Rồi căn nhà được chuyển
chủ.
Họ ly hôn.
Hai vợ chồng, mỗi người
một chốn và vẫn loanh quanh nơi thị trấn này
Như nhiều người. Chia
tay là chuyện của gia đình họ. Hạnh phúc và bất hạnh chưa hề có chung một khuôn
mẫu. Lựa chọn đi cùng nhau suốt quãng đường đời hay buông tay nhau là của riêng
mỗi người. Và chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ vì sao họ hai lối....
.............
Cách đây không lâu, vợ
chồng Vi ghé thăm một người quen.
....................
-Ông con ở bên này nè
cô...
Thằng bé con của vợ chồng
ấy, là học trò cũ của Vi, hắn đang loay hoay với khóm hoa nơi căn nhà mới...căn
nhà cạnh nhà ông hắn..
..................
Ông ngoại thằng bé cho
một vạt đất. Vợ chồng họ làm một ngôi nhà nho nhỏ....Và họ về sống với nhau...
......................
Nghe nói....Người chồng
bị bệnh. Hiện tại vẫn khoẻ. Nhưng đó là căn bệnh được gọi tên là "căn bệnh
của định mệnh...".
........
Nghe nói...Người vợ muốn
cả hai về chung nhà để tiện bề chăm sóc cho chồng.
............
*Đàn bà đa số là vậy. Trong phim lẫn
ngoài đời....
Họ thường quên đi những
tổn thương, luôn bao dung mở rộng vòng tay để đón lấy người đàn ông
là bố của những đứa con
mình...!