"Đừng mơ ước gì xa
xôi bởi vì giấc mộng của chúng ta là có thật, hoặc có thật trong bờ cõi nhỏ nhắn
nhưng đôn hậu và tình tứ này." TCS...
.....
THÁNG TƯ...
Sáng qua, một cơn mưa rất nhẹ...khi cô còn chập chờn trong giấc ngủ... Mưa đầu mùa...mưa tháng Tư...
.....
THÁNG TƯ...
Sáng qua, một cơn mưa rất nhẹ...khi cô còn chập chờn trong giấc ngủ... Mưa đầu mùa...mưa tháng Tư...
Cô bắt đầu những ngày
tháng Tư bằng những cảm giác lâng lâng như đang trong cơn say rất nhẹ... (Là cô
hình dung, chứ có bao giờ cô thử để biết những cơn say)...Thỉnh thoảng cô lại
như thế...Một miếng bánh ngọt nho nhỏ...là đủ.
Tháng Tư! tháng của
Hoàng Lan sẽ bắt đầu vàng khắp phố...Những chùm hoa rủ xuống, những cánh hoa mỏng
manh...nhẹ nhàng như những thoáng hương xưa...(Là loại hoa Bò cạp vàng như
trong sách vở, nhưng một thời con gái cô gái cô lại đặt tên Hoàng Lan, rồi cô
quen gọi như thế).
Tháng Tư! có một ngày đầu
tháng...mà ai đó...xin đừng ...chợt vui mừng khi
nhận một lời nhắn yêu thương...
nhận một lời nhắn yêu thương...
Tháng Tư! buổi sáng thức
giấc, chợt nghe: "Em về, em về đi, ta phiêu du một đời...". Mà phiêu
du hay quên lãng thì cũng thế mà thôi. Thời gian cứ lặng lẽ, mang theo những
mông lung chập chùng, tháng ngày vẫn cứ nối tiếp...
Tháng Tư! miên man những
con nắng chưa vào hè...
Tháng Tư! cô mở tất cả
các cánh cửa của ngôi nhà mình...Cô nhận ra rằng ngoài kia bầu trời vẫn trong
xanh, vẫn đầy gió...và mây vẫn lang thang trong những buổi chiều tà...
Đôi bàn tay ôm lấy một
trái tim long lanh và khắc vào đó hai chữ BÌNH AN...cho cô, cho ai đó, cho tất
cả những người mà cô thương mến. Liệu trọn cả một con đường có giữ được bình
an???
Ừ! Thì khoảnh khắc, thì những phút giây...lòng vẫn bình yên khi ngoài kia đầy giông gió...Là đủ...!!!
Tháng Tư! Là những BÌNH
AN...!!!