Phía trước là biển xanh, phía sau là bờ cát dài phẳng lặng, con nắng vấn vương
theo những bước chân trong chiều...
Trong cô biển bình yên lắm, bình yên từ độ cô về nơi này dừng chân, sau những tháng năm phiêu du nơi tận cùng tổ quốc...Cô yêu biển, từ khi 3 người trên chiếc xe đạp tà tà ra biển. Cô yêu biển khi 4 người trên cùng chiếc 78 ra biển trong những chiều chủ nhật...Cho đến bây giờ, mỗi khi cả nhà cùng ra biển phải đến 3 xe máy...cô vẫn yêu biển vô cùng...
Ra biển, cô ngâm mình dưới dòng nước xanh xanh mằn mặn...
Ra biển, cô thả dọc theo bờ cát, nhìn những con sóng vỗ vào bờ. Những con sóng vào bờ mang những ưu phiền gởi vào biển xa, cô nghĩ thế...Đôi khi ngoài khơi vừa nổi gió...sóng ồn ào trắng xóa...nhưng rồi biển lại êm đềm...như lòng người lại bình yên sau những chênh chao...
Vậy mà bây giờ BIỂN ĐỘNG, BIỂN CHẲNG CÒN NHƯ XƯA...
Cô mong, rồi biển sẽ bình yên...Để những chiều thư thả, cô lại về với biển...để nghe những yêu thương vẫn còn vẹn nguyên sau những xôn xao của bốn mùa...
Trong cô biển bình yên lắm, bình yên từ độ cô về nơi này dừng chân, sau những tháng năm phiêu du nơi tận cùng tổ quốc...Cô yêu biển, từ khi 3 người trên chiếc xe đạp tà tà ra biển. Cô yêu biển khi 4 người trên cùng chiếc 78 ra biển trong những chiều chủ nhật...Cho đến bây giờ, mỗi khi cả nhà cùng ra biển phải đến 3 xe máy...cô vẫn yêu biển vô cùng...
Ra biển, cô ngâm mình dưới dòng nước xanh xanh mằn mặn...
Ra biển, cô thả dọc theo bờ cát, nhìn những con sóng vỗ vào bờ. Những con sóng vào bờ mang những ưu phiền gởi vào biển xa, cô nghĩ thế...Đôi khi ngoài khơi vừa nổi gió...sóng ồn ào trắng xóa...nhưng rồi biển lại êm đềm...như lòng người lại bình yên sau những chênh chao...
Vậy mà bây giờ BIỂN ĐỘNG, BIỂN CHẲNG CÒN NHƯ XƯA...
Cô mong, rồi biển sẽ bình yên...Để những chiều thư thả, cô lại về với biển...để nghe những yêu thương vẫn còn vẹn nguyên sau những xôn xao của bốn mùa...
Nhất định biển sẽ yên lành như thế này Phú Đoàn nhỉ!