Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Tháng Tám và mùa thu...


Tháng tám về...
Aug 12, 2011

Tháng Tám về. Với những ngày mưa dầm dề...cả những ngày nắng ấm.
Ngày xưa ấy, tháng Tám...Tháng Tám cuối cùng còn ở QN. Những suy tư, những chọn lựa, những quyết định...Để cuối cùng là những bất ngờ trong bạn bè và người thân...Tất cả là dấu chấm hỏi trong mọi người, kể cả những đứa bạn ở xa...Ngày xưa ấy, tháng Tám nơi phố nhỏ, có bao giờ mình hình dung được rằng tháng Tám của 25 năm sau là như thế nào đâu? Vậy mà cứ đi...Để rồi mỗi lần trở về cứ thêm khắc khoải...

Tháng Tám về.
Một chút ưu tư...một chút thôi...
Bao nhiêu năm rồi...nắng gió cũng phai phôi...



Thu và em...
Aug 29, 2011


Lá vàng
Rơi rụng
Cây trụi lá...

Thu qua
Đông đến
Lại Xuân sang...

Lá xanh
Hoa thắm
Vườn tươi đẹp...


Thu đến
Em đi
Tôi chống chếnh...

Yêu thương
Nhung nhớ
Vẫn mù khơi...

Thu đi
Chín tháng
Thu quay lại...

Em đi
Đi mãi
Chẳng quay về...


Mưa thu...
Oct 10, 2011


Thu...từ những ánh bình minh nhợt nhạt
...từ những tiếng chim ríu rít
...từ những sợi khói lam trong nắng chiều vàng vọt
...từ những đêm se lạnh...

Rồi những cơn gió heo may cuối mùa, những giọt mưa thu tí tách...



Mưa...
Thu rơi...
Buồn ray rức...
Em đã đi rồi...
Ngày tháng có phôi phai???
Mưa... tâm tư... ngàn xao xác...
Mưa vỗ về...ngày tháng có xa xôi...
Em...chơi vơi...về lối cũ...
Lá thu buồn...ngơ ngác...
Rơi rớt ven đường...
Nghe xanh xao...
Vùng nhớ...
Quên???



Thu...
Sep 7, 2012 

Có một mùa thu, đi ngang qua ngõ...
Lá vàng bay, những cơn gió heo may rất nhẹ. Mi nhớ những mùa thu đã đi qua cuộc đời mình. Mỗi mùa thu vương một chút nhớ, một chút thương và một chút vội vàng của ngày tháng...

Mi yêu mùa thu, với những chiều mưa bay lất phất. Và tự dưng Mi lại thích những ai có cùng niềm yêu đó. Mi muốn xẻ chia những lao xao của những buổi chiều vàng...

Mi yêu mùa thu. Vì Mi yêu những cơn gió thoảng. Mi sợ những giông tố của đất trời, sợ những bão bùng của cuộc sống...Có một lần cơn bão ngang qua...Mi thấy lòng mình tả tơi như chiếc lá cuối mùa...

Rồi có một chiều, qua khung cửa sổ Mi nhìn khoảng trời bao la...Và mùa thu trong vườn nhà ai...đầy lá.... Người ta thường nói - Mùa thu và hoa cúc- nhưng hình như mùa thu trong khu vườn ấy không phải màu vàng của hoa cúc...mà khoảnh cỏ li ti đầy những hoa dại...màu vàng nhạt nhòa trong nắng...Màu của lá, màu của hoa và màu của mùa thu...

Mi mon men đi vào nơi ấy...thật chậm...Ở đó không phải chỉ có lá và hoa, mà còn có những vần thơ ướt át, những điệu nhạc du dương với những giai điệu mượt mà...Và Mi chợt nhận ra rằng, hình như ai đi qua đây đều vướng những chùm gai ở cuối góc vườn...Giá như đó là những chùm gai  của loài hoa hồng quý phái, có lẽ người ta cũng muốn chạm vào để đón lấy những yêu thương...???. Nhưng đó chỉ là một loài gai không tên không tuổi...Và Mi cứ lặng lẽ tìm lối mà đi...

Rồi cũng một chiều, qua khung cửa sổ...Hình như mọi thứ mờ ảo trong thu, và những ánh nhìn của Mi dường như đang lạc lối...Mi chợt nhận ra rằng...Nơi ấy chỉ là một làn khói lam chiều...

Mùa thu...Mùa thu chưa đi qua một nửa, vậy mà mùa thu đã đánh cắp của Mi một chút lòng tin của cuộc đời...Mi thấy một thoáng chơi vơi, sao tin yêu mỏng manh như cọng rơm buộc vội mảnh mây trời...Góc khuất của Mi thêm một chút buồn vương lên khóe mắt, thêm một chút mênh mang của những sợi tơ lòng...

Chiều qua trên con đường rợp lá, bất chợt thoảng mùi hương hoa sữa...Có lẽ hoa sữa không nồng nàn như mùa thu Hà nội. Nhưng Mi biết...trong Mi vẫn đang còn một mùa thu...

Ừ! mà tại sao Mi lại trách mùa thu...?! Mùa thu vẫn dịu dàng như thế...và vườn nhà ai hình như vẫn còn đọng nét hương thu...Có phải chăng tại lòng mình cứ bâng khuâng theo từng giọt nắng. Và Mi chợt thì thầm với mình...Bình yên Mi ơi!...



Một chiếc lá...
Sep 12, 2012
  
Vi  lặng lẽ trở về nơi ấy bằng con đường riêng của mình. Thu vẫn lao xao...

Nhiều người bảo rằng Vi quá nhạy cảm. Trái tim người đàn bà trong Vi cứ như những chiều đầy gió. Và Vi chợt hiểu...nhạy cảm quá đôi khi trở thành nghiệt ngã...Chỉ một vài lần ghé qua...cánh cổng kia khóa kín...Vi thấy lòng mình chùng lại...Vi đã rất cố gắng để mình không phải buồn vì ai, và không ai phải buồn vì mình. Vậy mà  cả hai điều...bây giờ đã ngoài tầm tay với...

Một chiếc lá vàng đơn độc cũng làm nên mùa thu. Vi biết thế...Chỉ một phút chênh chao cũng nắng gió trong lòng...

Vi lặng lẽ trở về nơi ấy bằng con đường riêng của mình. Đêm vẫn chơi vơi...

Vi tự hỏi rằng: "Ai buồn hơn ai??". Khi mà năm tháng của cuộc đời người ta cứ chắt chiu từng nỗi nhớ. Khi mà không ai biết rằng: "Ta là gì giữa bề bộn đời nhau...". Khi mà ta phải nhủ: "Đi đi thôi, chẳng phải bến chờ...".

Mùa thu đang đi qua, mùa thu không vĩnh cửu...Ta làm sao giữ được mùa thu???

Xin một chiếc lá vàng, không phải để làm bằng chứng yêu nhau...
Vi chỉ xin một chiếc lá vàng, để những lúc chông chênh, Vi gọi Lá ơi! nhắn với nơi xa rằng...vẫn còn trong Vi một mùa thu như thế!


Trở về...
Oct 23, 2012

Tôi trở về...trong một ngày gần  cuối thu...khi lòng mình bắt đầu bình yên...sau những ngày giông gió...

Tôi chợt nhớ đến câu nói của đứa bạn thân...."Ánh nhìn của PT đừng xa xăm như thế...". Tôi hiểu...tất cả tôi sẽ gởi lại trong mùa lá rụng...
Tôi biết mình thuộc tuýp người sống nội tâm, với trái tim khá nhạy cảm...nhưng cũng biết mình là người đủ bản lãnh để lau khô những giọt nước mắt và tiếp tục bước đi sau những chông chênh của cuộc đời...Và tôi cũng biết rằng dù thế nào đi nữa thì tôi cũng chỉ là một người đàn bà, một người đàn bà đúng nghĩa!!!

Tôi yêu căn nhà màu rêu, tôi yêu những hoa điệp vàng lác đác trên sân trường trong một ngày nắng hạ, tôi yêu những người bạn trên thế giới blog này...Và tôi lại trở về, những ngón tay gầy guộc vẫn cứ gõ gõ thêm những vu vơ...

Mưa cuối thu thật nhẹ nhàng. Và lòng tôi có lẽ cũng bắt đầu nhẹ nhàng như thế!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *