Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2018

LƯU 2...

BÌNH YÊN...!!!
"Rồi ai cũng có đôi lần, thực lòng, chỉ còn muốn những buổi sớm mai bình yên như cỏ dại, không muốn làm tổn thương đến người nào nữa.
Bước chân nhẹ.
Bàn tay ấm.
Ánh mắt hiền.
Trái tim bình yên."
(Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền)
......................
Như thói quen, nàng thường  ghé vào đọc những câu chữ của một người bạn nhỏ. Người bạn nhỏ ở một ngôi chùa bé bé xinh xinh...Nàng là người ngoại đạo, vậy mà đôi lúc nàng chợt thèm cái cảm giác "về ngồi bên hiên, nghe những lời kinh..." khi ghé vào trang ấy...
............
*****************

DUYÊN, NỢ...!!!
Câu hỏi...nàng đã từng nghe...
Và cũng nhiều người hỏi "tại sao?".
Nàng vẫn hay đùa với câu trả lời muôn thuở là: "duyên số... giày dép vẫn có số đó thôi!". Thì cứ đổ cho "duyên số", khi cái góc khuất của người đàn bà vẫn mãi là một góc khuất...
........
Câu hỏi: "Tại sao người ta có thể sống vui vẻ với nhau cả đời?" của những người đàn bà rất trẻ. Nàng cũng đã từng nghe...
Ừ! Là do duyên...nhưng không phải là phận hay số, mà là do từng thành viên trong cái duyên ấy...Cũng không phải là do cái câu phán của ông thầy là "chúng con hợp tuổi" mà họ đi với nhau gần hết quãng đường. Bởi...nàng đã chứng kiến không ít cặp đôi "hợp tuổi", nhưng họ không đủ sức bao dung, thông cảm cho người bên cạnh mình hết lần này đến lần khác...!!! Nàng chỉ muốn nói đến cái duyên mà hai người tự tìm đến...
......
Họ hạnh phúc, vì khi ai đó đặt vào bàn tay họ một trái tim, chỉ cần một trái tim thật bình thường, họ biết nắm lấy, biết không nắm chặt, và họ có thể buông bất cứ lúc nào khi họ thấy không cần nắm giữ...
.........
"Tại sao người ta có thể sống với nhau vui vẻ cả đời?"...Bạn chỉ có thể thấy những lúc họ bên nhau với ánh mắt long lanh, nhưng đâu phải lúc nào bạn cũng thấy những đám mây u ám bay ngang qua họ. Chỉ là họ biết tìm  bình yên...chỉ là cả hai đều biết đặt gia đình, con cái lên trên tất cả...!!!
.....
Ừ! Chỉ là họ biết tìm  bình yên...chỉ là cả hai đều biết đặt gia đình, con cái lên trên tất cả...!!!
......
Nàng chỉ muốn nói với những người bạn còn rất trẻ, cuộc đời này ý nghĩa nhất không phải là giàu sang danh vọng, không phải là những cuộc vui chơi theo ý thích cá nhân, không phải là những ly bia nâng lên hạ xuống cho đến lúc không biết đường về, không phải là môi son má phấn hàng hiệu đắt tiền...mà là một ngôi nhà, một ngôi nhà không cần lớn lắm, chỉ cần vừa đủ cho những tiếng cười trong trẻo của những đứa con thơ...khi ba mẹ đã xong một ngày mệt nhoà với công việc...
.....
Một trái tim, người ta có thể nắm, có thể buông...
************
LAN MAN....
Chỉ cần có thế, là những bình yên ở nơi đây, nơi đó. Là biết rằng mỗi người vẫn sống an nhiên theo cách của chính mình. Là một buổi sáng thức dậy, hay một chiều mưa giăng...ta chợt nhận ra rằng, mình còn có những ngày xưa, thật xưa, nhưng chưa bao giờ là cũ...
Là những con chữ, không là yêu thương, không là nỗi nhớ, chỉ là thanh xuân...
Là một thời con gái...thế thôi!
***********
THƠ DU PHONG...
"Thương một người thì phải nói một câu!
Bởi có bao người xa nhau trong im lặng.
Rồi sau này người ta mang ân hận.
Bởi "nếu ngày xưa... thì đã...tiếc không trời!..." (Du Phong)

Thương một người, mà không dám nói một câu. Để khi đò sang sông, thuyền kia rời bến...Cả một cuộc đời, kẻ bên này chỉ mong bên nớ thật bình yên..

Trích: "THANH XUÂN KHÔNG HỐI TIẾC..." của DU PHONG.

Thương một người là phải nói ra ngay!
Kẻo biết đâu một ngày không kịp nữa...
Hạnh phúc cả đời đừng nên để lỡ,
Có ai đợi chờ muôn thuở được đâu...

Thương một người thì phải nói một câu!
Bởi có bao người xa nhau trong im lặng.
Rồi sau này người ta mang ân hận,
Bởi "nếu ngày xưa... thì đã... tiếc không trời!"

Thương một người thì phải thổ lộ thôi!
Dẫu ai đó thuộc về người trước đến...
Không phải để được cùng người hò hẹn,
Chỉ để người vui, còn mình được nhẹ lòng.

Thương một người, bày tỏ hết là xong!
Rồi sau đó chẳng mong cầu nhận lại...
Chỉ cần thấy người bình yên mãi mãi,
Tình yêu có cần trái phải rạch ròi đâu...

Thương một người thì phải nói một câu!(Du Phong)

P/S: Tặng những ai, xưa kia, "Thương một người, nhưng chẳng nói một câu...".

************
GIA ĐÌNH...!!!
Nàng muốn dừng lại, để làm quen với họ, nhưng chần chừ, chần chừ rồi lại chầm chậm bước đi...Đến khi quay lại, gần đến nơi ấy, nàng cũng lại lững thững bước qua, và ngoái đầu nhìn lại...!
Công viên HV thì cũng như thế, như mọi sáng, như mọi chiều, không đông lắm...Mọi động tác, nào là múa kiếm, múa quạt, nào là sử dụng những dụng cụ thể dục đã  có sẵn ở đó...Đủ cả.
Cảm ơn buổi sáng hôm nay, để nàng cảm nhận thêm về cái gọi là "tình nghĩa vợ chồng". Có những người đi cùng với mình những năm tháng thanh xuân, chỉ để đôi lần ngược về quá khứ và nhớ. Nhưng quan trọng hơn cả là ai đó đã dịu dàng cùng ta đi suốt quãng đường đời...dẫu là không thiếu những nhăn mày, nhíu mắt, dẫu là không ít lần giận hờn mà chẳng biết có cớ gì hay không?
Hai người đàn ông ngồi trên hai chiếc xe lăn, có lẽ họ đã qua những cơn tai biến. Hai người đàn bà. Nàng đoán,  tất cả họ đều gần 60...
Cặp thứ nhất. Người đàn bà ngồi trên một cái ghế đối diện với chồng mình với khoảng cách chừng 2m. (Chỉ là vợ chồng, chứ không thể là bà con hay người giúp việc). Người đàn bà, đưa hai cánh tay lên cao, xuống thấp, bên trái, bên phải với âm thanh 1, 2, 3, 4....Rồi nghiêng đầu bên phải, bên trái, cúi xuống, ngước lên...Phía bên kia, người đàn ông làm theo những động tác ấy, với khuôn mặt mang màu hạnh phúc, bởi nàng bắt gặp ánh mắt đang cười của người đàn ông ấy🌹
Cặp thứ hai. Người đàn bà đứng phía sau xe lăn, hai bàn tay bóp nhè nhẹ vào đôi vai của người đàn ông. Có lẽ đôi vai mà người đàn bà đã từng tựa vào đó trong những lúc chênh vênh. Nàng cũng chẳng biết người đàn ông vui hay buồn, khi nàng nhìn lướt qua khuôn mặt không một chút biểu cảm của người đàn ông ấy. Người đàn bà ra phía trước xe lăn, đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy lại tiếp tục xoa xoa vào đôi chân không còn vững chãi của chồng mình.
Với nàng, đó là một bức tranh tuyệt hảo. Ý định muốn xin họ một cái bấm máy chợt ngừng lại. Bởi nàng không muốn chạm vào khoảnh khắc bình yên của hai người đàn bà. Vâng! Nàng tin rằng trong những phút giây ấy, hai người đàn bà thật bình yên, bởi trong họ chỉ còn duy nhất một điều là "yêu thương dành cho người đàn ông của cuộc đời  mình"....
        SG tháng 6.

1 nhận xét:

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *