Tôi chợt nhận ra rằng...Tôi hay viết về quá khứ, tôi thường hoài niệm về một miền nào đó thật xa xưa. Tôi hay nhớ về màu mắt năm xưa, màu môi năm ấy của một thời thiếu nữ. Tôi nhớ về những giọt nắng lưa thưa, nhớ về những cơn mưa ào ạt...
Tôi quên rằng...tôi đã đến nơi này...đã hơn 20 năm...Ngày ấy theo chuyến xe gập ghềnh về nơi không định hướng. Bây giờ không còn hoang vắng như xưa. Một thị trấn nhỏ hiền hòa. Tháng tư, hoàng lan vàng trên con đường xuống phố. Tháng tám, rải rác một ít cây hoa sữa để biết rằng trời đã sang thu... Những bãi biển...bờ cát dài...để khi buồn, tôi lại về với biển...một đôi lần dõi mắt ...ngóng xa khơi...
Tôi quên rằng...thời gian đã chia đôi hai nửa. Một nửa cho quê hương và gần một nửa cho nơi này. Vậy mà nỗi nhớ nào có chia đôi???. Có lẽ
"Em đi mãi tìm nơi đất ở...
Mà quê hương vẫn trĩu nặng trong tim..."
Tôi quên rằng...nơi đây êm ả...giông gió của đất trời ít ghé ngang qua. Có chăng... chỉ là những cơn bão lòng đôi khi ập đến...
Khi em hình dung "...nơi chị ở nhẹ nhàng, dịu dàng và đằm thắm...". Tôi chợt nhận ra rằng...hình như tôi cũng đã yêu nơi này từ lâu lắm...Nơi mà con gái đặt tên là "thị trấn hoa vàng và biển...".
Chiều! đông về...và ngọn nắng hanh hao...
1. Cảm nhận từ: Lê Trọng Kim [Bạn đọc] Email 09.12.12@22:24
Hiện tại chỉ có một ngày...của hôm nay...,tương lai là những gì còn mờ ảo ở phía xa, sau bức màn bí mật,mà ta không thể nào vén lên để biết trước được ?Vậy nên chỉ có quá khứ là một chuỗi dài ngày tháng mà ta đã đi qua với biết bao những buồn vui, những kỷ niệm chất chứa trong lòng...với biết bao người mà ta đã gặp gỡ, đã tiếp xúc,đã có những thứ chung nhau...thế nên cũng có biết bao những tình cảm thương yêu,thân mến...hờn giận, trách móc.... Và vì thế mà quá khứ luôn hình thành trong ta những nỗi lòng,những niềm tâm sự...chỉ chực chờ cho có dịp để thổ lộ ra, cho nhẹ bớt những nỗi niềm đang chất chứa trong ta !Và lạ một điều là, nếu quá khứ gian lao, quá khứ đau buồn...thì như ta càng muốn kể....Phải rối, ấy là sức sống của ta, sức chịu đựng của ta...và sức ta vươn lên để cho ta còn tôn tại và đi lên thì sao ta lại không nhớ, không kể và nhất là trong đó còn là nỗi tự hào của lòng ta với chính ta nữa ?
Và này đây hành trình của đời ta, ta ra đi từ một nơi nào xa lắm và đã lâu lắm,từ cái thời ta vừa tròn tuổi để có thể trở thành một thiếu nữ môi hồng, má thắm đầy mơ mộng.Nhưng bước ra đi cho mai sau, bước tương lai...nào ai còn nghĩ,còn tiếc gì nhiều cho má phấn ,môi son...mà e dè với gió sương, với cát bụi...Vậy nên nơi này là nơi ta tìm đến...,một vùng hoang vu, vắng vẻ...đường xá gập ghềnh, cỏ chiếm lối đi....Ôi,một miền quê xa của hơn 20 năm đã qua rồi!
Và giờ đây thì mọi thứ đều đã đổi thay,nơi này nhà cửa đã mọc lên, phố xá đã hình thành và con đường làng cát bụi ngày xưa nay đã trở thành con đường giữa phố thị...và thế là cả khu vực vắng vẻ, cằn cỗi ngày xưa nay đã là một thi trấn xanh tươi với hoa cỏ bốn mùa, với bãi đầy cát vàng chạy dài...mặc sức cho ta thả hồn dõi mắt về xa nơi những con sóng biển đang không mệt mỏi ngày đêm vẫn cứ vỗ vào bờ !Rồi ngày tháng vẫn cứ trôi đi êm ả, cuộc đời ta như cũng chỉ chia hai; một ở nơi từ đó ta ra đi và một ở nơi này...và nơi này, chắc chắn là ta còn đây, vậy nên tâm hồn của ta cứ gửi mãi ở nơi xa, cũng phải thế thôi, nơi ta nhớ nhất là nơi mà ta đã đi xa nhất và thời mà ta nhớ nhất cũng là cái thời xa nhất của ta với hôm nay ?
Dẫu có đi qua mấy miền, mấy núi, mấy sông, mấy phố chợ...ta vẫn nhớ nhiều về cái làng, cái xóm, nơi mà tuổi thơ của ta đã thường vui đùa, chạy nhảy...!Dẫu có ở trong bao nhiêu căn nhà, bao nhiêu biệt thự...ta vẫn nhớ về căn nhà thời ấu thơ của ta ?
Và hởi những ai đang tha hương, viễn xứ...dù cuộc đời đang êm ả, đang thành đạt... đến đâu đi nữa, thì trong niềm vui an lành và hạnh phúc ấy, những nỗi nhớ, những cơn bão lòng từ một miền ký ức xa xôi kia vẫn thường trổi dậy trong ta !Dẫu rằng ta đã yêu mến nhiều cái nơi mà ta đã đến, đã cho ta cuộc sống hôm nay ?
"THỊ TRẦN HOA VÀNG "tuy bạn viết ngắn mà đã bao hàm nhiều ý nhưng sâu xa, rộng mở...Và tuy có chan chứa một nỗi buồn thầm kín, xa khơi, diệu vợi...nhưng chứa đựng một nhân sinh quan đúng, mạnh mẽ và thực tế...!!! Mình chia sẻ nỗi lòng hoài niệm về quá khứ, một miền ký ức về quê hương luôn khắc khoải và trào dâng trong lòng bạn mỗi khi nghĩ về đời mình!
1. Cảm nhận từ: Lê Trọng Kim [Bạn đọc] Email 09.12.12@22:24
Hiện tại chỉ có một ngày...của hôm nay...,tương lai là những gì còn mờ ảo ở phía xa, sau bức màn bí mật,mà ta không thể nào vén lên để biết trước được ?Vậy nên chỉ có quá khứ là một chuỗi dài ngày tháng mà ta đã đi qua với biết bao những buồn vui, những kỷ niệm chất chứa trong lòng...với biết bao người mà ta đã gặp gỡ, đã tiếp xúc,đã có những thứ chung nhau...thế nên cũng có biết bao những tình cảm thương yêu,thân mến...hờn giận, trách móc.... Và vì thế mà quá khứ luôn hình thành trong ta những nỗi lòng,những niềm tâm sự...chỉ chực chờ cho có dịp để thổ lộ ra, cho nhẹ bớt những nỗi niềm đang chất chứa trong ta !Và lạ một điều là, nếu quá khứ gian lao, quá khứ đau buồn...thì như ta càng muốn kể....Phải rối, ấy là sức sống của ta, sức chịu đựng của ta...và sức ta vươn lên để cho ta còn tôn tại và đi lên thì sao ta lại không nhớ, không kể và nhất là trong đó còn là nỗi tự hào của lòng ta với chính ta nữa ?
Và này đây hành trình của đời ta, ta ra đi từ một nơi nào xa lắm và đã lâu lắm,từ cái thời ta vừa tròn tuổi để có thể trở thành một thiếu nữ môi hồng, má thắm đầy mơ mộng.Nhưng bước ra đi cho mai sau, bước tương lai...nào ai còn nghĩ,còn tiếc gì nhiều cho má phấn ,môi son...mà e dè với gió sương, với cát bụi...Vậy nên nơi này là nơi ta tìm đến...,một vùng hoang vu, vắng vẻ...đường xá gập ghềnh, cỏ chiếm lối đi....Ôi,một miền quê xa của hơn 20 năm đã qua rồi!
Và giờ đây thì mọi thứ đều đã đổi thay,nơi này nhà cửa đã mọc lên, phố xá đã hình thành và con đường làng cát bụi ngày xưa nay đã trở thành con đường giữa phố thị...và thế là cả khu vực vắng vẻ, cằn cỗi ngày xưa nay đã là một thi trấn xanh tươi với hoa cỏ bốn mùa, với bãi đầy cát vàng chạy dài...mặc sức cho ta thả hồn dõi mắt về xa nơi những con sóng biển đang không mệt mỏi ngày đêm vẫn cứ vỗ vào bờ !Rồi ngày tháng vẫn cứ trôi đi êm ả, cuộc đời ta như cũng chỉ chia hai; một ở nơi từ đó ta ra đi và một ở nơi này...và nơi này, chắc chắn là ta còn đây, vậy nên tâm hồn của ta cứ gửi mãi ở nơi xa, cũng phải thế thôi, nơi ta nhớ nhất là nơi mà ta đã đi xa nhất và thời mà ta nhớ nhất cũng là cái thời xa nhất của ta với hôm nay ?
Dẫu có đi qua mấy miền, mấy núi, mấy sông, mấy phố chợ...ta vẫn nhớ nhiều về cái làng, cái xóm, nơi mà tuổi thơ của ta đã thường vui đùa, chạy nhảy...!Dẫu có ở trong bao nhiêu căn nhà, bao nhiêu biệt thự...ta vẫn nhớ về căn nhà thời ấu thơ của ta ?
Và hởi những ai đang tha hương, viễn xứ...dù cuộc đời đang êm ả, đang thành đạt... đến đâu đi nữa, thì trong niềm vui an lành và hạnh phúc ấy, những nỗi nhớ, những cơn bão lòng từ một miền ký ức xa xôi kia vẫn thường trổi dậy trong ta !Dẫu rằng ta đã yêu mến nhiều cái nơi mà ta đã đến, đã cho ta cuộc sống hôm nay ?
"THỊ TRẦN HOA VÀNG "tuy bạn viết ngắn mà đã bao hàm nhiều ý nhưng sâu xa, rộng mở...Và tuy có chan chứa một nỗi buồn thầm kín, xa khơi, diệu vợi...nhưng chứa đựng một nhân sinh quan đúng, mạnh mẽ và thực tế...!!! Mình chia sẻ nỗi lòng hoài niệm về quá khứ, một miền ký ức về quê hương luôn khắc khoải và trào dâng trong lòng bạn mỗi khi nghĩ về đời mình!
18:42 28 thg 3 2013
Vùng thị trấn,hoa vàng và biển
Thuở ấu thơ cặp sách đến trường
Con đường nhỏ vàng hoa dâng hiến
Sớm mai nào lạng mạn trong sương...
22:22 28 thg 3 2013
Mùa này...Hoàng Lan bắt đầu vàng trên phố...bạn à!
22:37 4 thg 3 2013
Chiều đông về ...
Xin chào Phương Tâm !!
23:11 4 thg 3 2013
Chào bạn!
0:31 2 thg 3 2013
Em chào chị tối hôm qua em ngủ muộn và tình cờ mở blog đọc những bài viết của chị , em thấy chị viết hay quá và cả những bài thơ rất ý nghĩa , em rất thích thơ.
22:20 2 thg 3 2013
Chúc em ngủ ngon!
16:02 21 thg 2 2013
Chào bạn.
Người có tuổi thường hay nghĩ về quá khứ, âu cũng là lẽ trời sinh. Những người xa quê càng
nhớ nhung những kỉ niệm thủa thiếu thời cũng t..
22:21 2 thg 3 2013
Ừ! mỗi người có một nỗi nhớ...
08:30 2 thg 2 2013
Chúc PT buổi sáng thứ bảy vui nhiều nhiều. Sang nhà
mình uống cà phê đi,
trời ở đây đang lạnh lắm.
12:31 2 thg 2 2013
Buổi trưa... uống sinh tố nhé!....
02:27 2 thg 2 2013
Anh ngồi ngắm cụm hoa vàng
Vàng ngơ vàng ngẩn như nàng thơ anh
Hoa vàng lá cũng vàng xanh
Vàng hoa vàng lá hồn anh cũng vàng.
11:41 15 thg 2 2013
Hoa vàng lá cũng vàng xanh
Vàng hoa vàng lá hồn anh KHÔNG vàng.
10:58 29 thg 1 2013
Mình rất thích ngắm những chùm hoa đẹp như những chiếc lồng đèn ấy. Mình ước có một mảnh vườn trồng ở đó một câu nho nhỏ đén mùa trổ hoa vàng rự..
14:10 29 thg 1 2013
Nhà nước trồng đấy cô nàng à!
Loài hoa này người ta không trồng vào trong vườn...Thôi như thế cũng đỡ phải ước mơ...
06:06 23 thg 1 2013
Yes, một chút trải lòng.Cứ phơn phớt nhẹ nhàng như hơi thở mới gặp lần đầu.Hay, cách viết lạ và hay. Là anh cam thấy vậy đó em.
12:35 23 thg 1 2013
Chiều! đông về...và ngọn nắng hanh hao...
...Thế thôi!
17:11 7 thg 1 2013
Đây là Blog mới trên đất HK ? Entry đầy cảm xúc . E thấy cũng giống tâm trạng của mình một người tha phương cầu thực . Chúc cô buổi chiều thật vui
22:58 17 thg 1 2013
Cảm ơn HĐ nhiều...
MỘC GHÉ THĂM BẠN VÀ CHÚC BẠN CÓ NGÔI NHÀ ẤM ÁP NHA!
Trả lờiXóaChào Mộc!
XóaEm sang chào chị Phuong nè, chị vẫn... lãng mạn từ mọi góc nhìn.
Trả lờiXóaThích những bài viết của chị!
Chúc em ngủ ngon!
XóaChị ơi em ghé thăm chị nè , Mong chị luôn vui khỏe hạnh phúc nhé !
Trả lờiXóaEm cũng luôn vui nhé!
XóaChào chị! ghé thăm chị chúc chị một mùa giáng sinh an lành vui vẻ!
Trả lờiXóaChào em! GS vui vẻ nhé...
XóaE sang thăm chị, để lại được đắm chìm vào một miền ký ức đầy kỷ niệm. Nỗi nhớ vẫn sâu thẳm, để những ngày chị mong ngóng nơi miền xa nào đó, hun hút. E ôm chị nhé, người đàn bà nhiều cảm xúc của e..
Trả lờiXóaTím ơi!bình yên em nhé...
XóaChi gái thân yêu thế là lại có nhà mới khang trang rồi chị em mình lại trò chuyện vui biết mấy còn có 1 tuần nữa là NOEL chị ơi em đang tất bật với những ngày này cảm ơn chị nhiều lắm chúc chj luôn vui an hp chị nhé -thân mến
Trả lờiXóaKhông hiểu tại sao chị không thể com vào blog của em...Giúp chị với...
Xóamộc sorry bạn nha, blog TOÀN ĐỔ không tồn tại vì bị lỗi, mộc tạo lại blog nầy đây, ghé thăm bạn chúc bạn vui nha!
Trả lờiXóaChúc Mộc thật vui...
XóaChúc đồng chí trong buồn có vui nhé !
Trả lờiXóaChúc đồng chí Giáng sinh vui vẻ...
XóaSN ghé thăm và rất vui khi gặp lại bạn nơi này . Đoản văn đấy cảm xúc và kí ức luôn nhớ về nơi xa nào đó ...
Trả lờiXóaChào SN...chúc bạn an vui!
XóaCHAO NGUOI BAN THAN PHUONG TAM
Trả lờiXóaGiáng sinh vui vẻ NM nhé!
XóaAnh sang thăm nhà em đây. chúc em vui nhé
Trả lờiXóaNhà mới của anh nè, mời em sang chơi nhé
http://langtulangdu.blogspot.com
Khi com phải nhập mã lôi thôi quá
Để mọi người có thể nhận xét và nhận xét dễ dàng cần làm như sau
Vào Thiết kế - Cài đặt - đăng bài và nhận xét:
- ai có thể nhận xét - chọn tất cả
- Kiểm duyệt nhân xét - chọn hông bao giờ
- Hiển thị xác minh từ - chọn KHÔNG
Lưu cài đặt
Chào anh! chúc anh vui khỏe...
XóaChị ơi...
Trả lờiXóaTím ơi!
XóaEm đến thị trấn Hoa vàng chơi đây
Trả lờiXóaGiá như có một ngày em đến nơi đây...
XóaTìm được chị ! niềm vui nhân đôi, chúc vui chị nhá
Trả lờiXóaTa lại tìm được nhau...
XóaGặp PT LQ rất vui...giáng sinh vui vẻ nhé PT
Trả lờiXóaNhà mới của bạn lung linh quá.....
XóaEm ơi, chị đây nè. bài viết hay nhưng buồn, viết vui lên nhé em
Trả lờiXóaDạ...Em sẽ nghe lời chị...
XóaGhé thăm Phương Tâm . Rất vui khi gặp lại phương Tâm ở bên này . Chúc PT ngày nhiều niềm vui hạnh phúc nhé
Trả lờiXóaTien Le ơi! mình lại không nhận ra bạn rồi...
Trả lờiXóaĐêm đọc nghe đầy cảm xúc!
Trả lờiXóa