Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

THÁNG 12...!!!

THÁNG 12...!!!
Hạ đã xa khuất nẻo, thu đã qua và đông đã nửa mùa sang...Là những ngày... tháng 12....!
Ngoài kia là mùa đông...Mưa...Ướt át và lạnh lẽo...!


Nơi nàng, chỉ hai mùa mưa nắng...Những con nắng, những giọt mưa vừa đủ để lòng người an lành theo năm tháng...Những giông bão...nhờ may mắn của cuộc đời...mà vẫn đứng ngoài khung cửa...cho đến bây giờ...(và chưa biết ngày sau sẽ ra sao...!). Chỉ cần, mỗi sáng thức dậy, vẫn cảm nhận được rằng..."ta còn một ngày mới để yêu thương..."...là đủ!
........
Là những ngày... tháng 12...Có những đêm mùa đông (mượn mùa nơi ấy) với những ngọn gió se lạnh...Không buốt giá như một nơi nào đó...Nhưng một chút ...rất mùa đông...Là những cảm xúc bất chợt... Đông của những năm xưa quây quần bên bếp lửa bập bùng...Đông của một đôi lần trở lại...là những cái nắm tay trong giá lạnh...và... lời chúc phúc cho nhau... Là thế! Là những ngày... tháng 12...!
Đêm mùa đông, bên kia khung cửa sổ là những lặng yên. Nàng không muốn với tay để khép cánh cửa...Có những lúc nàng lại thèm một chút se se...trong hương đêm...Bởi mùa đông hình như người ta thường xích lại gần nhau hơn...nên cái lạnh của đất trời...đôi khi làm người ta thêm ấm áp...!!!
......
Tháng 12 an yên...cho tất cả mọi người
....
***
SOI LẠI CHÍNH MÌNH...!!!
Vào trang anh, bắt gặp một bức ảnh...Một bông súng đã nở bung, một nụ hoa chưa hé... đang...soi lại chính mình...!
...............
Anh có những góc máy, những khoảnh khắc... luôn làm người ta liên tưởng đến cuộc sống. Mỗi người tự chọn một tên gọi cho bức ảnh...
SOI LẠI CHÍNH MÌNH...Nàng đặt tên cho bức ảnh...Và tự dưng nàng muốn gõ gõ một điều gì đó...

..........
Hồ nước không sóng sánh, mặt nước không chênh chao ...Một khoảng bình lặng và trong veo để lá, hoa và nụ...nhìn lại chính mình....Ừ! Là lá, chiếc lá mộc mạc...Là hoa, là những cánh hoa hồng tươi...Là nụ, là e ấp...là đợi chờ...Nàng nghĩ...khi mọi thứ là tự nhiên của đất trời..thì đến cái bóng của nó cũng rất thật...Cũng chỉ là súng, không cao sang, thuần khiết như sen...Nhưng vẫn là vẻ thanh tú...là súng hồng đầy lãng mạn...Và trăm nghìn lần soi bóng, thì súng vẫn là súng thôi...!!!
............
Còn..."Người về soi bóng mình..."...không phải "giữa tường trắng lặng câm..." để nghe những ngày xưa cũ quay về trong hiện tại...! Mà...trên những bước đường đi qua, người ta vội vã...quên cả dừng một phút giây nào đó để nhìn lại chính mình...Đôi khi, cũng đứng lại soi bóng mình, nhưng không còn là chính mình...và cứ bước đi, cho đến một ngày chợt nhận ra rằng, tất cả đều đã muộn...
Lại nhớ..."Người khôn ngoan nhìn đời bằng một con mắt, còn mắt kia, họ nhìn lại...chính mình."...
Nàng chưa bao giờ dám nói mình là "người khôn ngoan...", nhưng ít ra cũng đã có những lần nàng nhìn đời chỉ bằng một con mắt, không phải "con mắt còn lại nhìn cuộc tình phai...", mà mắt kia nàng nhìn lại chính nàng...để biết rằng nàng đã được sống là chính mình trong cuộc đời đầy bon chen và giông gió này...
.........
Và trăm nghìn lần soi bóng, thì súng vẫn là súng thôi...!!!



7 nhận xét:

  1. Giáng sinh vui vẻ Phương Tâm nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Những cảm xúc rất riêng...
    được ghi lại...
    đọc lên vẫn ngỡ là của ta!
    Hay quá!
    dù sao Noel năm nay
    nơi DVD cũng rất lạnh, rất "đông"
    làm DVD cũng "thắt tim" nhói buốt!
    bởi DVD thuộc loại "nắng không ưa, mưa không chịu"
    Hi hi hi... :))
    DVD chúc PT Noel an lành, năm mới hạnh phúc! :)

    https://thiepmung.com/images/uploadsimages/cach-tao-thiep-noel-thiep-chuc-mung-nam-moi-2016-online-3.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://lh3.googleusercontent.com/-GrdKpYZUL-g/V0RD7a3NPTI/AAAAAAAACjQ/FzYbIU4nnHk_t5Gkd5O8yYdTWtwMXERbg/s498-rw/hinhdong.jpg
      Hậu Noel thật an vui nha bạn tui...

      Xóa
  3. Chẳng biết tự bao giờ, Miền em chỉ có giông mà không có tố, chỉ có mưa mà không có bão. và chẳng bao giờ cảm được cái lạnh khe khẽ mà người ta vẫn ví von là "trời se se lạnh" Năm nay trời đất cũng đã già, bòn mót mãi mới được chút lạnh gửi đường bưu chính vào cho miền em vay, gửi xong quay về thì lại nhon nhặt được cơn bão cuối mùa. Ừ! có vậy thôi, biết rằng có vay mà không có trả, nên không thấy mình có cảm giác của một chủ nợ. Cơ mà vẫn thấy có chút bồn chồn lo lắng, chẳng biết Miền em chưa quen bão tố thì có tiêu hóa nổi chút bão tố cuối mùa, Tiền đình có đủ vững vàng để chống chọi với phong ba. Nhưng thôi trời đất có ẩm ương mới mong cho con người có mọi sự tốt lành. Chúc Nguyễn và GĐ Hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sỏi có biết cảm giác chờ đợi bão là như thế nào không?
      May mà con bão cuối mùa nó giận tớ..Nên chỉ có gió to...
      Cũng đừng gởi lạnh vào cho tớ, chút se se thôi...Nơi này năm ni cũng có chút đông rùi...

      Xóa

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *