Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017

PHỐ...CŨ...!!!


29/10.
Cho những yêu thương một thời nhỏ dại, một thời con gái...
Mở những cánh cửa, đặt những gói bánh, thắp những nén nhang...loanh quanh nhà, loanh quanh hè...
Chiều...lang thang trên con phố...
30/10
Sáng...vẫn những bước chân...
Nhớ đến những cuộc hẹn...khi nàng trở về...Nhưng thôi...nàng sẽ mở danh bạ...và sẽ alo...vào một lúc nào đó...
............
Ừ! Rồi xong công việc...chuyến bay sẽ đưa về nàng nơi ấy...Tiếp tục những tháng ngày...
.........
Những ngày... hình như không phải thu, hình như cũng chẳng phải đông về...Cũng không phải heo may se sắt, và cũng không hề lê thê mưa gió...Chỉ những cảm giác...mà nàng muốn tìm những ngôn từ để diễn tả, nhưng nàng lại không thể tìm được những con chữ...
......
Đêm....mưa....
31/10.
Sáng!
Áp thấp nhiệt đới...
Đêm trong giấc ngủ chập chờn...với những tiếng mưa rơi...Một vùng ký ức quay về...Hơn 30 năm về trước. Con đường đến trường lầy lội. Lại nhớ cô bạn cùng xăn quần, xách dép... cùng nàng vội vã cho kịp giờ vào học...(nhưng mà nàng cũng vô tâm, bởi lâu lắm rồi, mỗi lần trở về với mẹ, nàng lại cứ đi trên con đường mới...). Chiều qua, nàng ngang một đoạn đường...đoạn đường mà nàng đã từng đến cơ quan trong 3 năm đầu làm cô giáo...Vẫn thế, vẫn đoạn đường ấy...nhưng không phải những bánh xe đạp cứ lăn lăn, mà...lặng yên nhìn cái cần gạt nước và nghĩ đến cuộc đời...
(Lạ lùng, đang nhớ về cô bạn một thời phổ thông, thì hắn lại gọi điện cho nàng...ngày mai hắn tái khám...Thương hắn thật nhiều...)
......
Chiều!
Nàng trở về khi Quảng Ngãi vào đông...
"Gom nhặt heo may vá víu chiều thu cuối...Hoang hoải mùa nhớ sắc tím hoàng hôn...Đâu nắng vàng thu xa vắng chiều xưa ấy, mùa đã đi qua xót xa người ở lại...". Nàng nhớ đến bài hát của Th L...
Hôm nay không có nắng vàng thu xa vắng, cũng chẳng tìm đâu sắc tím hoàng hôn...Chỉ thấy mưa rơi...mưa rơi...!!!
......
1/11.
Một ngày đầu đông...có lẽ vậy... Nàng viết cho riêng mình, cho những yêu

thương vẫn còn đâu đó... Dẫu cho khi ngoái lại nhìn thì tất cả đã xa thật xa rồi...Nàng- Người đàn bà thật lạ.. Người đàn bà "xuân đã qua nhưng đông chưa đến", vẫn lang thang qua những vùng rất cũ, và lại mang theo những điều rất mới...
Một ngày đầu đông... Ừ! Một ngày đầu đông... Có một người đàn bà vẫn nhìn cuộc đời bằng "đôi mắt thương"....
.........
"Tháng 11 cố chấp, không quên được, giữ mãi cái lạnh cuối thu mơ hồ của Tháng 10, rồi nuôi lớn trong lòng thành cả một mùa đông thật dài...
Tháng 11 hiểu tháng Tháng 10 nhất, nhưng kẻ
hiểu và nặng lòng với Tháng 11 nhất lại là Tháng 12..." Nàng ghé vào trang Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền và đọc
được những dòng này...
Nhưng nàng nghĩ..."Tháng 11 hiểu tháng 10 nhất...Tháng 9 cũng hiểu tháng 10, nhưng tháng 9 đã đi qua..."....
Ừ! Thì cuối thu...những nét đẹp thật nao lòng...Người ta thường chòng chành giữa đôi bờ quên nhớ...Nhưng rồi đông vẫn cứ sang...Trong cái lạnh của mùa...thì sự ấm áp đâu thể đến từ những ngọn gió ngoài kia...Mà những ngọn nến được thắp lên trong sâu thẳm tâm hồn....!!!
Thật đó...!!!


17 nhận xét:

  1. Nhấm nháp...
    Nhâm nhi...
    Nhẹ nhàng...
    Nhắc nhớ...
    ...
    Ảnh mới nhất của PT?
    PT vẫn khỏe?

    :)

    https://trankimbang.files.wordpress.com/2013/04/img_7994.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. http://media.giphy.com/media/3oEduMHhmAxWkGrD0s/giphy.gif
      Hình chụp vào thứ 3/ 31/10 đó...Độ già đúng với thời điểm hiện tại...hi...hi...

      Xóa
  2. Ngày đi qua và ngày để lại
    Những buồn vui nơi nầy
    Và bất cứ nơi đâu
    Buồn vui vẫn mãi...

    Chúc PT,chúc bạn an lành !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày đi qua và ngày để lại
      Những buồn vui nơi nầy
      Và bất cứ nơi đâu
      Buồn vui vẫn mãi..
      Đúng như vậy đó Lý Đức Quỳnh...

      Xóa
  3. Ghé thăm Phương Tâm . Chúc em luôn an nhé !

    Trả lờiXóa
  4. Giờ em mới thấy chị trở lại phố cũ ( blog ) nè ( hihi ). Tản văn chị lúc nào cũng nhẹ nhàng , hay , em gái rất thích đọc . Cuối tuần nhiều niềm vui , hp ..Chị nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lâu trở về...Nơi này bi chừ hơi vắng Mực Tím hén...

      Xóa
  5. Đọc nhật ký của Nguyễn chợt nghĩ đến bài hát "Con đường chúng ta đi" trong phim Tây du ký có đoan: "Ngày tháng cùng năm trôi dần, ngọt bùi đắng cay đều qua".
    Đang vào tháng 11 rôi đây, nghề thày thì nặng lòng với tháng 11 là phải lắm rồi!
    Chúc Phương Tâm và các đồng nghiệp niềm vui và thành công trong sự nghiệp của mình!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ! ngày tháng trôi dần...ngọt bùi đắng cay đều qua...

      Xóa
  6. PS chào chị

    20/11 thật tưng bừng cùng HOA nhé chị 2...............

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ui! lâu rồi...hôm nay mới thấy BS...Chị cảm ơn BS nhiều nhiều...

      Xóa
  7. Nhân ngày 20/11, DVD sang thăm và chúc mừng PT :D

    http://taimienphi.vn/tmp/cf/aut/bo-su-tap-anh-dong-20-11-doc-dao-va-an-tuong-nhat-2.gif

    Trả lờiXóa

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *