Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

LINH TINH...!!!


PH...!!!
Nàng gọi thị trấn nhỏ của nàng là phố. Phố khiêm tốn đến mức chỉ cần 15' xe máy là người ta có thể đi qua tất cả những con đường...!!!
Một tối, nơi quán cafe, cô bạn hỏi: "Mi có định bỏ phố mà đi không?".
"Chưa...Và mình cũng không muốn rời nơi này...".
"Thật nhé!...".
Ừ! Chưa...!!! Nhưng tương lai là những ngày như thế nào, làm sao ai biết được. Có thể rồi người ta cũng phải lựa chọn và quyết định...!
Mà ngộ thật! Một người bạn của nàng chưa một lần ghé chân qua thị trấn nhỏ, chưa từng thấy Hoàng lan vàng dịu dàng trên con đường xuống phố, chưa hề ngắm sắc tím Bằng lăng nơi ngõ nhỏ, chưa thoáng nghe hương hoa sữa nồng nàn trong những đêm tháng 9...và cũng chẳng bao giờ biết rằng chỉ cần một buổi chiều Chủ nhật nhạt nắng...là nàng có thể thong dong trên bờ cát dài để nghe sóng biển vỗ về...Vậy mà, bạn lại muốn nàng không đến nơi đô thị phồn hoa khi đã giả từ phấn bảng...Có lẽ, bạn thấy nơi này bình yên với nàng qua từng con chữ nàng gõ gõ...Hình như vậy! Nàng đoán thế, bởi chưa bao giờ nàng hỏi bạn: "vì sao?".
Nàng ở nơi này, thời gian đã bằng những tháng năm nàng sống nơi phố cũ, một quãng đời thơ ngây và một thời con gái...!
Nơi này...dẫu bầu trời ầng ậc nước, thì sau cơn mưa con đường chỉ sạch hơn, không như SG, đôi khi trở thành con sông không dòng chảy...!
Nơi này...hình như bão giông đứng ngoài khung cửa...!
Chỉ đôi khi những cơn gió chướng đi ngang qua lòng người, mang theo những chông chênh...Rồi cũng bình yên! Và bình yên đến lạ...!!!
Có lẽ, nàng yêu phố...Nơi nàng đã đến...và đã dừng chân...!!!
*****

Những ngày cuối thu, tự dưng lại nhớ những câu thơ...
MÙA LÁ RNG...!!!
"...Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi.
Nhắc cả những ai cô độc trong đời.
Tránh, đừng động vào cây, mùa lá rụng!..."
Olga Berggoltz.
Và...nhắc suốt đường...cũng chỉ bấy nhiêu thôi..!!! Tránh...đừng động vào cây, mùa lá rụng...!!! Chỉ động vào cây, thì lá sẽ lìa cành...!!!
Ai đó dường như mạnh mẽ lắm, mạnh mẽ như những thân cây mang đầy những tán lá..nhưng thực ra tâm hồn cũng mong manh như những chiếc lá không còn xanh trong mùa lá rụng...!!!
Ừ! thì đừng chạm vào những tâm tư như một chiều phai nắng...Những giọt buồn sẽ rơi rớt như chiếc lá thu xưa...!!!
Có lẽ... cái mong manh như mùa thu...sẽ làm người ta bao dung hơn...yêu thương nhau hơn...và cũng tha thứ nhanh hơn...!!! Và nỗi nhớ cũng sẽ nhẹ nhàng như một thoáng mây bay...! Phải không bạn???.
Hạnh phúc mong manh như chiếc lá trên cành trong mùa lá rụng...Bình yên cũng mong manh...Ừ! mọi thứ hình như mong manh như lá vàng trước gió...Nếu lá lìa cành...thì lá sẽ hư vô...! Thì...xin hãy nâng niu...!!!
****
ĐÔNG...!!!
Mưa rả rích, mưa tí tách...Lại một đêm mưa...!!!
Ừ! Thì...mượn một mùa đông ở đâu đó để gõ thành con chữ...Đông đã về...nên "dẫu lá có trút rơi nhiều...", thì bi chừ cũng không phải tại mùa thu...!
Nơi cô chỉ có hai mùa mưa nắng...Từ lâu, nắng cũng nhạt nhoà và mưa cũng lưa thưa...Giông gió thì ở một nơi xa xa lắm...! Vậy mà... mưa năm nay... nhiều lắm, to lắm... Nghe phong phanh "mưa này, tui hư hết mấy gốc tiêu...". Cô thì không có cây tiêu nào, chỉ có khoảnh sân 
hẹp đủ để cô thấy những chiếc xe máy, ô tô vội vã lướt qua trong cơn mưa tầm tả..
Dạo này hay mưa đêm, có đêm không rả rích mà ào ào đổ nước, ...Mà cô thì chưa bao giờ thích mưa, dù chỉ mưa bay bay trong gió...Bởi những cảm xúc thì cứ ướt át theo mưa...và đàn bà thì hay để những dòng suy nghĩ của mình trôi tuột theo dòng chảy...!
Dạo này, cô hay chập chờn giữa tiếng mưa rơi...Mưa...yên ắng...rồi lại mưa...Có lẽ, già rồi khác, nghe tiếng mưa cô lại tỉnh giấc, chẳng bù với ngày xưa...mưa thì cứ rơi...đêm thì vẫn tròn giấc... Có đêm mưa không hề dứt, cứ đếm 1,2... nhưng giấc ngủ vẫn còn ngao du đâu đó, muốn lấy đt bấm bấm nhưng lại sợ người bên cạnh...( ừ! thì cũng phải sợ gì đó chứ...hi...hi...).

Đêm! Mưa…rả rích…tí tách…!Thì…cứ nằm mà nghe mưa rơi…!!!

****

BC NH…!!!
Mượn một bức ảnh của trang “Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền” để gõ gõ những con chữ…
Đông về! Những ngọn gió se lạnh, những cơn mưa tuôn…Mùa thu đã đi qua mang theo những con nắng nhạt nhoà…bầu trời bây giờ thường là màu nâu đen…đôi khi bàng bạc màu xam xám…! 
Trong cái lạnh mơ hồ của những ngày đầu đông, hãy đặt vào tay nhau những nụ hoa nhỏ bé, dẫu chỉ là những đoá Vô Thường…để thấy lòng thêm một chút ấm áp. Ừ! Chỉ một chút thôi thì ai đó cũng đủ nhữ
ng yêu thương cho một ngày bất chợt, bất chợt lặng lẽ quay về kỷ niệm, bất chợt nhớ nhung một điều gì đó… rất quen và cũng rất lạ…! 
Ừ! Thì hãy yêu thương nhau khi còn có thể. Ừ! Thì đừng trao cho nhau những buồn phiền, bởi..,biết đâu chỉ quay lưng là xa nhau mãi mãi…!
Cảm ơn những bông hoa nhỏ nhoi… Cảm ơn những ngón tay nhẹ nhàng trao và nhận…Cảm ơn cuộc đời!!!

****
“Cuộc đời Thầy là dòng sông…
Đưa thuyền con ra biển rộng…”
20/11…!!!
Cô mượn bức thư pháp của một người bạn, mượn hình ảnh một con đò để gõ gõ những con chữ…cho tháng 11 cuối cùng của cuộc đời cầm phấn…!
Vâng!
“Cuộc đời Thầy là dòng sông…
Đưa thuyền con ra biển rộng…”.

Vâng! Cô đã qua sông trong mùa thi năm ấy…Những người lái đò đã lần lượt rời bỏ những dòng sông…Cô đã ra biển rộng, đôi khi giữa trùng khơi sóng gió…cô cũng chợt thấy chùng lòng…Nhưng cuối cùng….một bến bờ bình yên chờ cô… nơi hoàng hôn bắt đầu buông xuống…!
Ừ!
 Bây giờ thì cô cũng cắm sào…bỏ lại con đò và cũng lại bỏ một dòng sông…!!!
Ngày rời bến xưa, cô vẫn hẹn…hẹn một ngày 20/11…cô sẽ trở về…để nghe yêu thương của một thời con gái…để nó
i với những Thầy Cô đã thắp sáng cho cô những ước mơ…một lời cảm ơn…Và một lời rất riêng…lời cảm ơn…”vì tất cả mọi điều…”. Vậy mà…qua rồi cả một cuộc đời, cuộc đời cầm phấn…lời hẹn cuối cùng vẫn là một lời hẹn…!!!
Rồi sẽ có một ngày, cô sẽ đến SG, cô sẽ về QN…cô sẽ gặp lại những Thầy Cô cũ, những Thầy Cô vẫn nhớ đến “con bé ở NT” một thời làm học trò TN…Khi mà “Thầy và trò đều tóc bạc như nhau…”!!!
****



C
ƠN MƯA….!!!
Có những cơn mưa thật kỳ cục…không sớm, không muộn…Cứ đúng thời điểm…Thức dậy như mọi khi, định dắt xe ra khỏi nhà thì…trời mưa…! Chán như con gián…!
Lại bấm bấm…Đêm qua cô bạn ở tận quê nhắn: “sẽ buồn, thời gian đầu mình buồn lắm…”. Mình bảo: “rồi sẽ quen…”. Sẽ thế, như VTA…”lâu rồi đời mình cũng quen…”. 
Trời tạnh…nhót ra khỏi nhà…tí về gõ tiếp…
…..
Chiều qua…”vừa đi khám…bị Bướu giáp…”. Biết hắn lo, không nhắn lại….”alo, không sao đâu, mình đã từng bị…, sắp xếp lên SG khám đi…”. Mình cũng thuộc loại “lạc quan tếu”…chứ đầu tuần trước, sau khi đi khám ở bv HM…về nhà nằm như con mắm…!!! 
Sáng qua…”thông cảm cho cô nhé…cô có hẹn…”. Ra quán, những hưu, những nai và những cận hưu…Chủ đề mở…nhiều chuyện…! Chuyện về hưu…Ừ! rồi không biết mình sẽ là dạng hưu nào trong 3 dạng hưu của cô bạn…Hi…hi…!

****


THÁNG 11...!!!

Ngoài kia...Đông đã về...!!!
Cô đã đi qua những tháng ngày, với những vui buồn... và những cảm xúc trọn vẹn...! Cảm ơn những cơn gió, những bão giông, những giọt mưa, những hanh hao...trong lòng người đàn bà hay lan man trong từng con chữ...!
Có một điều rất hạnh phúc mà không phải ai cũng có được, đó là: "Mình đã chọn nghề và nghề cũng đã chọn mình...". Cô cũng đã từng "giá như", nhưng chưa bao giờ "giá như mình có thể chọn nghề khác...". Và nếu có kiếp sau, cô cũng lại... nộp đơn vào "sư phạm", dẫu biết rằng có bạn sẽ bảo..."kiếp này chưa chán ngành giáo dục hay sao?".!!!
Cô cảm ơn tất cả những Thầy Cô đã cho cô những con chữ, những kiến thức, những điều hay lẽ phải trong đời. Cô cảm ơn một người Thầy...mà trong hai năm làm học trò con gái, cô đã say mê từng bài giảng..., người Thầy đã đi bên cô trong những ngày đầu cô tập tễnh làm cô giáo...Cô đã mang theo tất cả... để làm hành trang trong những giờ đứng trên bục giảng...!!!
Cô cảm ơn người đàn ông của cuộc đời cô, đã bao nhiêu lần rủ rê cô bỏ nghề để tìm cách mưu sinh, khi mà lương hai giáo viên vừa đủ để lo thuốc thang cho đứa con gái hay bệnh...Nhưng cuối cùng vẫn để cho cô toàn quyền quyết định...! Dù khó khăn bao nhiêu, cô cũng không thể bỏ nghề...!

Cô cảm ơn những ai đã cho cô những tháng ngày chán chường vì hành trình cầm tấm bằng đi tìm chỗ đứng...để cuối cùng cô đã dừng chân nơi có những yêu thương...!
Cảm ơn tất cả những bạn bè đồng nghiệp, những người đã có mặt ở ngôi trường này từ 22 năm trước...Có những người cô đã đưa đến nghĩa trang buồn vì những căn bệnh, những bạn bè đã nhận những bó hoa chia tay để cầm sổ hưu, để chuyển nơi công tác khác...Là những yêu thương...!!!
Có chăng là..đôi khi cô hay tranh luận với LĐ...?! Có lẽ cũng vì cô hay tranh luận (và hiển nhiên cô đã làm tốt công việc của mình, và cô không bao giờ thực hiện theo yêu cầu của ai đó, dẫu là cấp trên, khi không phải là nhiệm vụ của giáo viên) nên cô có thể sống an nhiên trong cuộc đời này...cho đến ngày cô cầm sổ...!!!
Cảm ơn những người cùng chung những chuyến đò đưa khách sang sông...!
Cảm ơn tổ CM của cô, những người đã cùng nhau chia vui sẻ buồn trong công việc trong cuộc sống...Hai lần chăm anh xã ở bv, không phải một ngày, hai ngày mà cả hằng tuần. Những lần về quê đột xuất, những khi vì công việc riêng tư...Cô chỉ cần một lá đơn xin phép, còn mọi việc ở trường đều được các bạn làm giúp...Và tất cả các thành viên trong tổ cũng như thế khi có việc cần phải nghỉ...Nơi mà những người đàn bà có thể tỉ tê chuyện chồng con...Góc nhỏ mà cô có thể lắng nghe khi con nắng nghịch mùa làm ai đó say... nhưng chưa đủ để quên lối về..Bờ vai cô không đủ rộng nhưng có thể để nhỏ đồng nghiệp dựa vào và khóc...khi không còn giữ được một người đàn ông...! Một tổ CM mà các chàng trai không nói những lời hoa mỹ, nhưng có thể tặng các áo dài những bó hoa vào những ngày đặc biệt...Một tập thể nhỏ nhưng cũng đủ cùng nhau cụng những ly bia, những chai nước suối....Và đôi khi... lại ngồi nhìn những giọt cafe rơi...!!!
Cảm ơn người bạn...có những lúc chỉ nhìn vào mắt cô và hỏi: "lại có chuyện...phải không?", dù cho khi đó trên môi cô đang có một nụ cười...
Cảm ơn nhóc thư viện, lúc Internet còn là thứ xa xỉ, nhỏ luôn ưu ái cho cô, bao giờ cô cũng được đọc những tập san, những tờ báo trước nhất, bởi một lý do duy nhất là cô luôn trả đúng hẹn...

Cảm ơn nhỏ ở phòng y tế...Kẹo và nước trà đường ấm là hai thứ quà nhỏ dành cho cô, khi mọi thứ quanh cô bắt đầu xoay xoay...
Mỗi khi điện thoại "tít tít" cô lại cảm ơn bạn kế toán...bởi anh Lương đã về hoặc anh Ngoài Giờ nào đó ghé thăm...
Cảm ơn hai bé văn thư, vẫn vui vẻ khi cô nhờ phô tô giấy này tờ nọ cho tổ...
Cảm ơn cô phục vụ, đến mùa lại mang cho cô những quả xoài nhà... nho nhỏ vừa ngọt vừa chua...
Cảm ơn chị lao công cần mẫn như con ong chăm chỉ, hết quét dọn trong phòng lại gom lá ngoài sân...
Cảm ơn hai chú bảo vệ, mỗi khi bước vào cổng chỉ một cái gật đầu cũng đủ thấy ngày lại vui...
Cảm ơn những người bạn, đã gom những có có không không...những vui vui buồn buồn...để phòng GV trở thành nơi "buôn chuyện" trong những phút giải lao ít ỏi...!!!
Cảm ơn tất cả những khuôn mặt thơ ngây, những ánh mắt hồn nhiên...đã cho cô những phút giây trọn vẹn trên bục giảng...
Nếu cô nói "sẽ bình thường khi cầm sổ" thì có lẽ là không đúng, bởi thay đổi những thói quen là điều cũng không phải dễ...Nhưng cô sẽ thích nghi...cô tin thế! Khi sức khoẻ tỉ lệ nghịch với tuổi tác thì cô vẫn muốn được những ngày không bận bịu với công việc...!!!
Cô chúc BÌNH YÊN, SỨC KHOẺ, HẠNH PHÚC cho tất cả những ai đã từng cùng công tác với cô trong ngôi trường này...!!!
Và cô mượn một câu hát của TCS để thay cho lời kết của stt này..."Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau...".
@PB- những ngày cuối tháng 11@

@ Ngày em 18...!!!

Ngày rời trường...để bước vào giảng đường ĐH...Ngày em 18, mắt sáng môi hồng...

Những yêu thương dại khờ...Những điều chưa kịp hiểu...!!! Có những điều vừa hiểu... nhưng chưa thể gọi thành tên...!!!

Và những ngày theo suốt những tháng năm...Mái ngói rêu phong, sân trường đầy gió và khoảng trời sau khung cửa sổ thơm mùa lúa chín, ngát màu xanh trong...Để rồi bao nhiêu năm, bước chân qua khắp nẻo... em vẫn mơ về những ngày làm học trò con gái...!!!

@Ngày cô hơn 40...!!!

Có nhưng phút giây chông chênh đến lạ...
Một người đàn bà không còn trẻ...cứ lan man theo mùa...


@Ngày cô hơn 50...!!!

Một ngày... ánh mắt cô bắt gặp một hoàng hôn phai nắng...!!! Tóc vẫn dài nhưng không còn bờ vai con gái...




@Và...cô bây giờ...!!!
Những ngày sắp rời trường...sau một chặng đường dài mãi mê với công việc...Dẫu có những chông gai, dẫu còn nhiều trắc trở...trong những mùa cô đi qua... Nhưng... nếu có kiếp sau... cô cũng vẫn chọn lại nghề này...cô cũng vẫn làm cô giáo...!


@ Dẫu biết không có gì là mãi mãi, hoa rồi sẽ tàn, nhưng cô vẫn muốn mượn những cụm hoa thạch thảo be bé, nho nhỏ, tim tím, xinh xinh...để gởi đến tất cả những ai đã đi qua cuộc đời cô trong những tháng ngày cô đã dừng chân nơi bình yên này...!!!


****





25 nhận xét:

  1. Thăm Nguyên đọc bài
    Chúc an lành.Mến
    http://i842.photobucket.com/albums/zz343/tieuthu_nt/h472.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mời anh nhé!
      http://i1141.photobucket.com/albums/n585/enbien1/Mobile%20Uploads/201_zpsrnbppgtb.gif

      Xóa
  2. MT sang thăm chị . Cuối tuần mọi việc như ý chị nhé!

    http://fantazia.f.a.pic.centerblog.net/R136.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị chúc nhỏ luôn vui...
      http://tophinhanhdep.net/wp-content/uploads/2015/12/hinh-nen-dong-hoa-hong-7.gif

      Xóa
  3. thích đc ôm chị một cái thật chặt, để 2 chị e đỡ lạnh khi đông về -và thích đc gọi chị iu bằng 3 từ: Cô giáo ơi...

    Trả lờiXóa
  4. Em ang thăm ,chuc chị chiều đông ấm áp vui khỏe nhiêu thương yêu & hp !

    http://i215.photobucket.com/albums/cc12/ngoclan_3948/fad778a30f3947abc8a014a048f153e1.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ND sang thăm chia sẻ nổi niềm vui buồn cùng chị,mến chúc chị cùng gia đình vui khỏe may mắn và hạnh phúc chị Nguyên hén!
      http://d3.violet.vn/uploads/previews/blog/730254/anh_dong/34.gif

      Xóa
    2. http://i629.photobucket.com/albums/uu11/troimay/NOEL/safe_image_zpssbnh854j.gif

      Xóa
  5. Mời chị cafe
    Ngủ ngon chị nhé !

    http://chezcoccinelle.c.h.pic.centerblog.net/dc86301f.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. http://i629.photobucket.com/albums/uu11/troimay/NOEL/safe_image_zpssbnh854j.gif

      Xóa
  6. Rất cảm phục sự bên bỉ của bạn !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuộc đời mà bạn...Nếu không bước tiếp...thì biết làm sao???

      Xóa
  7. sang thăm chị, chúc chị mùa giáng sinh nhiều niềm vui nhé chị

    Trả lờiXóa
  8. Ghé thăm chủ nhà, chúc chiều thanh thản!

    http://petitsbonheursquotidiens.p.e.pic.centerblog.net/8a652546.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. http://i629.photobucket.com/albums/uu11/troimay/NOEL/safe_image_zpssbnh854j.gif

      Xóa
  9. Chúc bạn an vui và sức khỏe !

    Trả lờiXóa
  10. Em sang thăm,chúc chị ấm áp vui khỏe trong mùa NOEL đang về nhé chị iêu

    http://s2.static-footeo.com/uploads/fccaillot/Medias/601933d0__ngqjkb.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. http://i629.photobucket.com/albums/uu11/troimay/NOEL/safe_image_zpssbnh854j.gif

      Xóa
  11. Ghé thăm chủ nhà, thân chúc bạn cùng thân quyến mùa Giáng sinh vui vẻ và năm mới 2017 ngập tràn hạnh phúc !

    http://4.bp.blogspot.com/-7WvOxsZgF34/Vn8o6P0SmCI/AAAAAAAAAHA/zad30_T9rCg/s400/2zxDa-2KEh1-1.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://lh3.googleusercontent.com/-aPH6fJX-JJQ/V_Vw0G7Pm0I/AAAAAAACAxY/P5Lh0QNF5JYQI0eR19wgnPOX7cNF7wJbgCL0B/w497-h476-no/02.10.16%2B-%2B1.jpg

      Xóa
  12. Đêm giáng sinh ấm áp chị Nguyên nhé!
    http://1.bp.blogspot.com/-we-QkEiYsBg/Vmd3jg9R2fI/AAAAAAAAbBw/jvxVZBZR1CE/s1600/Imagenes-para-Navidad-Postales-con-felicitaciones-navide%25C3%25B1as-Christmas%2B%25289%2529-TWINKLE.gif

    Trả lờiXóa

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *