CUỘC
ĐỜI LÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI...!!!
Hè năm nay của cô bắt đầu từ một ngày gần cuối tháng 7...Va ly, túi xách...lại lên đường...Đêm! SG tấp nập...Muốn ngủ, để mai kịp chuyến bay sớm, nhưng hình như đã quen với đồng hồ sinh học...Lại gõ gõ...
Cuộc đời là những chuyến đi. Cách đây 20 năm, những lần đi về, 4 người mua 6 ghế, riêng một mình cô 3 ghế, cô nằm dài và say xỉn suốt quãng đường (lúc ấy chưa có xe giường nằm). Vậy mà "lâu rồi đời mình cũng quen", bây giờ cô chỉ hơi mệt mệt khi đi trên đường dài...
Nhẩm lại...Tháng 2/11 về Quảng ngãi. Tháng 1/12 về Nghệ an ăn tết. Tháng 4/12 về Đà nẵng thăm anh trai ở BV. Tháng 7/12 về Quảng ngãi. Tháng 6/13 đi Nha trang. Tháng 7/13 về Quảng ngãi. Tháng 12/13 đi Cà mau. Tháng 6/14 đi Đà lạt...Và bây giờ tiếp tục cuộc hành trình về nội ngoại...
Cũng may, còn khỏe mạnh, làm đủ tiền để mà đi...
Chỉ sợ, một ngày nào đó, không còn đủ sức để lên đường...Một ngày nào đó không còn đủ sức để quay về lang thang trên phố cũ ... để nghe xa xưa của năm tháng vọng về...!!!
Hè năm nay của cô bắt đầu từ một ngày gần cuối tháng 7...Va ly, túi xách...lại lên đường...Đêm! SG tấp nập...Muốn ngủ, để mai kịp chuyến bay sớm, nhưng hình như đã quen với đồng hồ sinh học...Lại gõ gõ...
Cuộc đời là những chuyến đi. Cách đây 20 năm, những lần đi về, 4 người mua 6 ghế, riêng một mình cô 3 ghế, cô nằm dài và say xỉn suốt quãng đường (lúc ấy chưa có xe giường nằm). Vậy mà "lâu rồi đời mình cũng quen", bây giờ cô chỉ hơi mệt mệt khi đi trên đường dài...
Nhẩm lại...Tháng 2/11 về Quảng ngãi. Tháng 1/12 về Nghệ an ăn tết. Tháng 4/12 về Đà nẵng thăm anh trai ở BV. Tháng 7/12 về Quảng ngãi. Tháng 6/13 đi Nha trang. Tháng 7/13 về Quảng ngãi. Tháng 12/13 đi Cà mau. Tháng 6/14 đi Đà lạt...Và bây giờ tiếp tục cuộc hành trình về nội ngoại...
Cũng may, còn khỏe mạnh, làm đủ tiền để mà đi...
Chỉ sợ, một ngày nào đó, không còn đủ sức để lên đường...Một ngày nào đó không còn đủ sức để quay về lang thang trên phố cũ ... để nghe xa xưa của năm tháng vọng về...!!!
CAFE...!!!
Cafe Đô lương rất lạ. Một đen đá:gồm cafe, đường, đá, chủ quán pha sẵn vào ly và mang ra cho khách...Không có thời gian chờ...để uống.
Cô thì quen cafe BRVT. Một phin cafe, một bịch đường nhỏ và một ly đá. Cô thường ngồi nhìn từng giọt cafe rơi, từng dòng suy nghĩ trôi theo...Mọi người thì cho cafe vào ly đá, còn cô thì từ từ cho từng viên đá vào ly cafe nhỏ, và rất ít đá...Và cách uống cafe của cô cũng rất lạ, chưa bao giờ cô khuấy tan hết tất cả những hạt đường...điều mà không ai phát hiện khi ngồi cùng cô...
Cafe đắng, vị đắng mà nhiều người thích. Cô không ghiền, nhưng thường đó là thức uống mỗi khi vào quán...Cô vẫn để dành những hạt đường rất nhỏ dưới đáy ly cafe...Bởi một điều duy nhất cô muốn, đó là tận cùng của vị đắng là những ngọt ngào...!!!
VẠT
NẮNG CUỐI CHIỀU...!!!
Nắng chiều, ở một nơi đủ 4 mùa xuân, hạ, thu, đông...Một lần cô về trong mùa mưa rét mướt...còn lại là những ngày hè....Cũng những vạt nắng ngày hè...như thế này, dù là chuyến đi của cô vào đầu hay giữa hè...Nắng chói chang, nắng gay gắt, nắng như thiêu đốt cả lòng người...
Chiều xuống, nắng trước cánh đồng...Cũng khóm tre quen thuộc, bóng mát, những làn gió nhẹ...những câu chuyện giữa mọi người..
Vạt nắng cuối chiều...sau một ngày oi bức. Vạt nắng cuối chiều, như cuộc đời người sau những tháng năm...Đã qua những bôn ba, qua những lo toan.Với cô, từ phút bình minh cho đến chiều ngã bóng...thời gian đủ cho những đứa con lớn lên và chúng tự bước đi trên chính đôi chân mình...
Vạt nắng cuối chiều...đôi khi lòng người chông chênh theo nắng...dẫu chỉ là một vạt nắng cuối chiều...!!!
MƯA...!!!
Một ngày đầu mùa thu, một chiều nơi này...những giọt mưa tí tách...Ừ! Bây giờ là tháng 7, tháng của mưa Ngâu, tháng của Ngưu Lang, Chức Nữ...Tháng của những yêu thương chưa trọn vẹn bao giờ!!!
Mưa! Sân gạch loang loáng nước. Hình như lâu lắm rồi cô chưa thảnh thơi ngồi ngắm những giọt mưa như bây giờ...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...chưa đến ngày mùng 7...Giọt mưa hay nước mắt sau những ngày xa cách...Nước mắt đợi chờ phút giây gặp lại...rồi lại chia đôi...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...Cô vốn là người không hề thích mưa...Mưa làm đầy thêm những cảm xúc, mà cảm xúc của một người đàn bà hay cứ lan man...như gió như mây...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...Cho những ai thuyền tình ngày xưa lạc bến lại thêm buồn. Cô nghĩ như thế! Bởi sông Ngân Hà rất rộng rất sâu, nhưng Ngưu Lang, Chức Nữ còn có những nhịp cầu Ô Thước...Còn có một ngày để gặp lại nhau...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...Những ai...nhịp cầu đã gãy, tháng 7 mưa Ngâu có tìm về trong nỗi nhớ? Hay đôi khi chỉ ở hai đầu thành phố mà sẽ lạc bước nghìn trùng...
Mưa! Mùa mưa Ngâu...Cô nghĩ mưa tháng 7 sẽ làm nhạt nhòa những nhớ nhung xưa cũ...mưa tháng 7 sẽ mang hạnh phúc cho cô, cho anh và cho tất cả mọi người...!!!
Một ngày đầu mùa thu, một chiều nơi này...những giọt mưa tí tách...Ừ! Bây giờ là tháng 7, tháng của mưa Ngâu, tháng của Ngưu Lang, Chức Nữ...Tháng của những yêu thương chưa trọn vẹn bao giờ!!!
Mưa! Sân gạch loang loáng nước. Hình như lâu lắm rồi cô chưa thảnh thơi ngồi ngắm những giọt mưa như bây giờ...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...chưa đến ngày mùng 7...Giọt mưa hay nước mắt sau những ngày xa cách...Nước mắt đợi chờ phút giây gặp lại...rồi lại chia đôi...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...Cô vốn là người không hề thích mưa...Mưa làm đầy thêm những cảm xúc, mà cảm xúc của một người đàn bà hay cứ lan man...như gió như mây...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...Cho những ai thuyền tình ngày xưa lạc bến lại thêm buồn. Cô nghĩ như thế! Bởi sông Ngân Hà rất rộng rất sâu, nhưng Ngưu Lang, Chức Nữ còn có những nhịp cầu Ô Thước...Còn có một ngày để gặp lại nhau...
Mưa! Mưa mùa Ngâu...Những ai...nhịp cầu đã gãy, tháng 7 mưa Ngâu có tìm về trong nỗi nhớ? Hay đôi khi chỉ ở hai đầu thành phố mà sẽ lạc bước nghìn trùng...
Mưa! Mùa mưa Ngâu...Cô nghĩ mưa tháng 7 sẽ làm nhạt nhòa những nhớ nhung xưa cũ...mưa tháng 7 sẽ mang hạnh phúc cho cô, cho anh và cho tất cả mọi người...!!!
BẠN...!!!
Ba mươi lăm năm trong một cuộc đời, không ngắn, không dài, chỉ vừa đủ cho những lo toan...
Cô bạn chạy xe hơn 20km, chỉ để gặp đứa bạn ngày xưa...Lời đầu tiên..."vẫn đôi mắt ấy...".
Buổi chiều, ba đứa nhí nhố thuở nào, bây giờ tóc ngả màu sương ngồi bên nhau kể chuyện...35 năm rồi..
Đôi lúc cô tưởng mình đang nghe một câu chuyện của thế kỷ nào xa lắm, hay là một câu chuyện hoang đường ...Nhưng không, bạn cô vẫn ngồi đó, đôi mắt ươn ướt...Một đứa kể, hai đứa nghe, hai đứa xót xa cho bạn...Như thế cũng gọi là một cuộc đời ư ? Cô cũng nghe bạn bè nói với nhau...nhưng cô chưa bao giờ hình dung được cuộc sống của bạn cô lại như thế...
Chia tay nhau...thấy thương bạn mình nhiều thật nhiều...Đời một người con gái...!!!
Ba mươi lăm năm trong một cuộc đời, không ngắn, không dài, chỉ vừa đủ cho những lo toan...
Cô bạn chạy xe hơn 20km, chỉ để gặp đứa bạn ngày xưa...Lời đầu tiên..."vẫn đôi mắt ấy...".
Buổi chiều, ba đứa nhí nhố thuở nào, bây giờ tóc ngả màu sương ngồi bên nhau kể chuyện...35 năm rồi..
Đôi lúc cô tưởng mình đang nghe một câu chuyện của thế kỷ nào xa lắm, hay là một câu chuyện hoang đường ...Nhưng không, bạn cô vẫn ngồi đó, đôi mắt ươn ướt...Một đứa kể, hai đứa nghe, hai đứa xót xa cho bạn...Như thế cũng gọi là một cuộc đời ư ? Cô cũng nghe bạn bè nói với nhau...nhưng cô chưa bao giờ hình dung được cuộc sống của bạn cô lại như thế...
Chia tay nhau...thấy thương bạn mình nhiều thật nhiều...Đời một người con gái...!!!
ĐÊM...!!!
Đêm...cho những miên man trãi dài. Đêm...cho những mông lung chìm trong yên ắng...
Cô lại muốn gõ gõ...
Cô trở về trong tháng 7. Người ta bảo tháng 7 mưa ngâu, nhưng nơi đây đầy nắng...Chỉ vài buổi chiều lác đác những hạt mưa bay...
Cô trở về tìm lại một thời con gái, dẫu biết rằng môi đã không còn hồng như nắng...chỉ có một điều...mắt vẫn buồn như xưa...
Câu hỏi của đứa em gái cô vẫn còn bõ ngõ. Lời nói của đứa bạn hình như chỉ đúng một nửa...nhưng cô nào biết phân minh? Cô chỉ biết... mình muốn trở về, muốn lang thang trên từng con phố, để biết mình còn có một nơi...Một nơi để nhớ, để thương, để muốn tìm về. Một nơi mà khi chông chênh cô nghĩ về để nương náu một tâm hồn chưa già trong một thân xác không còn trẻ...
Ừ! Rồi cô cũng phải ra đi, như đã từng ra đi...Cô nhớ lần ra đi đầu tiên trong một ngày lưng chừng thu...Một ngày đầy gió và nắng nhẹ...Một ngày dẫu có ngoái lại nhìn thì cũng chỉ thấy những chiếc lá thu phai...
Đêm...cho những cơn mơ chập chờn trong giấc ngủ. Đêm...cho những yêu thương còn gởi lại nơi này...!!!
Đêm...cho những miên man trãi dài. Đêm...cho những mông lung chìm trong yên ắng...
Cô lại muốn gõ gõ...
Cô trở về trong tháng 7. Người ta bảo tháng 7 mưa ngâu, nhưng nơi đây đầy nắng...Chỉ vài buổi chiều lác đác những hạt mưa bay...
Cô trở về tìm lại một thời con gái, dẫu biết rằng môi đã không còn hồng như nắng...chỉ có một điều...mắt vẫn buồn như xưa...
Câu hỏi của đứa em gái cô vẫn còn bõ ngõ. Lời nói của đứa bạn hình như chỉ đúng một nửa...nhưng cô nào biết phân minh? Cô chỉ biết... mình muốn trở về, muốn lang thang trên từng con phố, để biết mình còn có một nơi...Một nơi để nhớ, để thương, để muốn tìm về. Một nơi mà khi chông chênh cô nghĩ về để nương náu một tâm hồn chưa già trong một thân xác không còn trẻ...
Ừ! Rồi cô cũng phải ra đi, như đã từng ra đi...Cô nhớ lần ra đi đầu tiên trong một ngày lưng chừng thu...Một ngày đầy gió và nắng nhẹ...Một ngày dẫu có ngoái lại nhìn thì cũng chỉ thấy những chiếc lá thu phai...
Đêm...cho những cơn mơ chập chờn trong giấc ngủ. Đêm...cho những yêu thương còn gởi lại nơi này...!!!
TẠM
BIỆT...!!!
Chần chừ, rồi cũng phải ra đi...Chần chừ, rồi xe cũng phải chuyển bánh...
Thôi thì, cũng đành làm người lữ khách...ghé một nơi còn vướng víu những yêu thương...
Chỉ mong cuộc đời còn những an lành, để trên con đường xuôi ngược, cô vẫn ấm lòng khi nghĩ về những điều đã qua...
Tạm biệt QN, nơi cô đã lớn lên cả thời con gái, nơi cô bắt đầu tập tễnh làm cô giáo, nơi...mà đối với cô là tất cả những yêu thương...
Rồi cô sẽ trở về...Dù là trở về chỉ nhìn những con nắng mong manh, chỉ lang thang trong cơn mưa rất nhẹ...chỉ mông lung trong hoàng hôn tím nhạt, thì cô cũng sẽ trở về...!!!
Chần chừ, rồi cũng phải ra đi...Chần chừ, rồi xe cũng phải chuyển bánh...
Thôi thì, cũng đành làm người lữ khách...ghé một nơi còn vướng víu những yêu thương...
Chỉ mong cuộc đời còn những an lành, để trên con đường xuôi ngược, cô vẫn ấm lòng khi nghĩ về những điều đã qua...
Tạm biệt QN, nơi cô đã lớn lên cả thời con gái, nơi cô bắt đầu tập tễnh làm cô giáo, nơi...mà đối với cô là tất cả những yêu thương...
Rồi cô sẽ trở về...Dù là trở về chỉ nhìn những con nắng mong manh, chỉ lang thang trong cơn mưa rất nhẹ...chỉ mông lung trong hoàng hôn tím nhạt, thì cô cũng sẽ trở về...!!!
Ủng hộ nhiệt liệt nha !
Trả lờiXóaỦng hộ cái chuyện đi nhiều hở ???
XóaTuyệt!Những chuyến đi nên đời
Trả lờiXóaCòn ngày cứ rong chơi vui ngày
Chỉ sợ đến ngày không còn sức khỏe để mà đi...
XóaNhững mốc thời gian, những chuyến đi... Chúc chị yêu luôn nhiều yêu thương như thế...
Trả lờiXóaTheo chồng về xứ lạ, thì mỗi hè là những chuyến đi Trang à!
XóaChúc chị cuối tuần có những chuyến đi bình yên , vui vẻ chị nhé !
Trả lờiXóaChị về nhà mấy ngày rồi nhỏ à!
XóaHãy tiếp tục những chuyến rong chơi khi còn có thể.
Trả lờiXóaĐêm an lành hạnh púc bên gia đình yêu thương nha bạn iu.
Có những chuyến đi mang đầy trách nhiệm và nghĩa vụ Tím à!
XóaTrời, đi đã thiệt! Mong bạn mãi có đủ tiền và đủ sức để đi tiếp...
Trả lờiXóaTìm bạn, nhưng chẳng biết nơi nào....Chúc bạn an vui!
Xóa"tận cùng của vị đắng là ngọt ngào". chính xác. chúc bạn buổi chiều vui nhé.
Trả lờiXóaCứ như thế, để cuộc đời nhẹ nhàng hơn...
XóaChúc cuối tuần vui nhiều nhé!
Trả lờiXóahttp://i1110.photobucket.com/albums/h444/El-Vi/chucsat_zps3da1bae9.gif
Chúc Phú Đoàn một đêm ngon giấc!
Xóachị : "Tạm biệt QN, nơi cô đã lớn lên cả thời con gái, nơi cô bắt đầu tập tễnh làm cô giáo, nơi...mà đối với cô là tất cả những yêu thương...
Trả lờiXóaRồi cô sẽ trở về...Dù là trở về chỉ nhìn những con nắng mong manh, chỉ lang thang trong cơn mưa rất nhẹ...chỉ mông lung trong hoàng hôn tím nhạt, thì cô cũng sẽ trở về...!!!" -> thương quá cơ !!!
Bởi vì nơi đó...còn những yêu thương ...nhỏ à!
XóaGửi lời em đến thăm nhà
Trả lờiXóaThăm vườn cây thế vườn na sau nhà
Em về đường nở đầy hoa
Bướm vàng bay lượn chim ca rộn ràng
hẹn thu về
Vui vì...rất lâu rồi...hôm nay mới được gặp TT...
XóaÔi đi đâu mà thật lâu
Trả lờiXóaMà trở về tâm sự nhìu quá nè… hihi
Chúc bạn Vu Lan an lành và ấm áp nhé !
Hi..hi...Đi tìm hoa tím ngày xưa...
XóaVạt nắng cuối chiều...đôi khi lòng người chông chênh theo nắng...dẫu chỉ là một vạt nắng cuối chiều...!
Trả lờiXóatháng 8 mưa vẫn nhiều...! nép vào lòng mẹ để thêm yêu thương ấm áp ....nhé !
Cảm ơn DUCHUY...Tháng 7 đầy yêu thương cho DUCHUY
XóaEm chào chị Nguyên thương mến .
Trả lờiXóaEm ghé thăm ,chúc chị một mùa lễ Vu Lan an lành ấm áp chị nhé.
Chị chúc Phong Lan ngủ ngon nhé!
XóaĐược đặt bàn chân lên những hành trình xuôi ngược cũng là ước mơ xa sỉ của bao người đấy chị ạ!
Trả lờiXóaHãy nghe mình còn vô vàng may mắn khi bước chân vẫn khỏe mạnh mà trải dọc suốt những hành trình.
Chúc chị luôn khỏe mạnh và bình an trên mọi nẻo đường!
Chọn một nơi để sống, Nội Ngoại ở xa, nên những cuộc hành trình rồi cứ phải tiếp tục Hà Băng à!
XóaCuộc đời theo ta cùng nhịp bước với bàn chân . Một ngày nào đó chân không theo ta đi khắp nơi, thì cuộc đời còn lại là tiếc nuối , Hãy đi nếu có thể nhé chị ơi ,
Trả lờiXóaChỉ mong đủ tiền và đủ sức khỏe Trà hén!
XóaHai Lúa19:55 Ngày 09 tháng 08 năm 2014
Trả lờiXóaChiều nay em ra phố về...
thấy" ĐỜI LÀ NHỮNG CHUYẾN...XE "....
Một ngày cuối tuần và cũng là ngày lễ VU LAN,2 người phụ nữ còn lại trong nhà của HAI đã lên chùa, chỉ còn mình ên ngồi trông nhà, nên có rảnh mà lang thang đi dạo blog....Đọc những dòng tự sự đầy tâm trạng hoài niệm của cô giáo, sẻ khó tin cô PT là cô giáo dạy toán (nếu như không biết trước nè !)
cầu chúc VULAN thật bình an nhé cô
Biết nhau từ độ yahoo...Bây giờ tiếp tục chu du nơi này...anh Hai nhỉ!
XóaHAI thích nhất câu " tận cùng của vị đắng là những... ngọt ngào"
Trả lờiXóaNhư thế...để thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn , phải không Mien Thuong???
XóaNhững dòng nhật kí thật nặng nỗi niềm và nhiều lắm chơi vơi. Rất đậm chất đời mà vẫn cứ bồng bềnh lãng mạn. Nhiều buồn vương nhưng cũng đăm đắm bao hy vọng tin yêu. " Tận cùng của vị đắng " kia vẫn lưu giữ" những ngọt ngào"
Trả lờiXóaCám ơn Nguyên
Người đàn bà không còn trẻ cứ chắt chiu những yêu thương, và cứ lãng đãng trong những chiều...
XóaBài viết mang nhiều tâm trạng .chúc chị mãi luôn vui vẻ, yêu đời , sống khoẻ nhé.
Trả lờiXóachiều chủ nhật an lành .
Đôi khi cứ gởi lòng mình trong từng con chữ Lê My à!
XóaTrang chào chị Nguyên...hôm nay chủ nhật chị sang thăm...Trang vui và hạnh phúc nhiều chị Nguyên ơi!.....
Trả lờiXóaChúc cô em gái xinh đẹp một đêm an lành ...
XóaMừng em có chuyến đi về hai quê khoẻ và vui nhiều.Cuộc đời là những ngày tháng Của Ta cứ lặng lẽ trôi qua, nếu ta không đi, không làm gì để đáng nhớ, thì ngày tháng sẽ chẳng còn lại gì trong ta.
Trả lờiXóaMùa hè này em đã thu vào tấm mắt...và vào lòng mình cả một bầu trời của ta trong ta...
Anh chúc em ngày lễ Vu Lan vui nhiều và hạnh phúc nhé.
Cái avatar này em thấy hợp với anh Kim...Một người đàn ông chưa già nhưng không còn trẻ...
XóaEo ơi chị đi đc nhìu thiệt… hihi
Trả lờiXóaTrang rất vui đc chi tới thăm ạ
Trang cảm ơn chị nhiều, chúc chị thật nhiều niềm vui hp ấm áp ạ !
Chị chúc Trăng Biển thật nhiều niềm vui nhé!
XóaNhững dòng nhật ký thơ mộng đầy tình cảm.Ghé thăm bạn,chúc luôn khỏe và hạnh phúc tràn đầy
Trả lờiXóaAn lành Ngọc Anh nhé!
XóaWa thăm cô rất vui thấy cô sức còn rất khỏe để tiếp tục đi về miền ký ức . Chúc cô một mùa Vu Lan an lành và hạnh phúc cô nhé
Trả lờiXóaChào nhỏ! chúc nhỏ những ngày cuối tháng 8 thật vui...
XóaPT thật hạnh phúc có những chuyến đi, nhưng ngẫm nghĩ suy tư về đời... PH buồn vì không được đi nhiều về những nơi có những kỷ niệm PT ạ. Chúc mừng bạn nhé! Cảm nghĩ về Cà phê thật sâu sắc đó bạn!
Trả lờiXóaCô vẫn để dành những hạt đường rất nhỏ dưới đáy ly cafe...Bởi một điều duy nhất cô muốn, đó là tận cùng của vị đắng là những ngọt ngào...!!!
XóaMỗi một ngày lặng trôi
Trả lờiXóaLại một trang cuộc đời
Đường đời tình đời nhỉ
Cứ mải miết không thôi
Cuộc đời là những chuyến đi.
XóaCho đến chuyến đi không có vé khứ hồi, phải không Minh Lê?
Thăm em,
Trả lờiXóaGần đến năm học mới, chắc em bắt đầu bận rộn ?
Anh chúc em năm mới nhiều sức khoẻ và nhiều
niềm vui trong công việc nhé.
Cảm ơn anh! em lại bắt đầu với công việc. Vất vả hơn ngày hè, nhưng đầy niềm vui...
XóaChúc nhà thơ ngủ ngon!
Trả lờiXóaThăm bạn thương mến ở ngôi nhà blog . Chúc bạn luôn vui khỏe và xinh tươi , hạnh phúc nhé .
Trả lờiXóaThăm lại những giấc mơ bên nhà Mai Ngân...
XóaChủ nhật vui nhiều nhé!
Trả lờiXóahttp://img1.123tagged.com/en/sunday/167.gif
Chúc nhà thơ một ngày thật an vui...
XóaEm chào chị Nguyên thương mến .
Trả lờiXóaEm ghé thăm chị, em chúc chị và gđ luôn có nhiều niềm vui
an lành hp chị nhé.
Chị chào Phong Vân. Chị chúc Phong Vân thật an lành và hạnh phúc...
Xóa"Một ngày dẫu có ngoái lại nhìn thì cũng chỉ thấy những chiếc lá thu phai..."
Trả lờiXóaTím thăm Cô. Những linh tinh mà Cô viết thật sâu sâu lắng. Chúc Cô tuần mời nhiều niềm vui Cô nha !
"Một ngày dẫu có ngoái lại nhìn thì cũng chỉ thấy những chiếc lá thu phai..."
XóaỪ! chỉ có vậy Tím à...
Đọc bai kể chuyện linh tinh
Trả lờiXóaCuộc đời chuyện đó linh tinh là thường
Sang mình kể chuyện yêu thương
Cho đời sung sướng nỗi buồn vơi đi...
chúc vui nhiều
Ừ! tớ sẽ sang nghe chuyện yêu thương...
XóaSC ghé thăm Nguyên chia sẻ cùng Nguyên chậm trễ,vì bận quá,tối mới lên được chút,mong Nguyên lượng thứ cho nhé .Chúc Nguyên một đêm đầu tuần an lành,ngon giấc nhé
Trả lờiXóaChào người bạn mới, rất mới...
Xóa