Có những tháng năm mãi mãi là ký ức. Mỗi khi Di quay về, ngang qua nơi đó, Di lại nhớ đến anh...và có những lúc Di ước ao...một lần nào đó Di gặp lại anh...!
Những ngày cuối hè của Di, cô giáo trẻ vừa đến lớp tròn một năm. Những cơn đau bụng liên tục, Di đành đến bệnh viện. Khám, thuốc...và nhập viện để theo dõi...
Người ta bảo "đau như đau đẻ". Bây giờ Di đã trãi qua hai lần sinh. Nhưng có lẽ chưa bao giờ Di quên được những cơn đau mà ngày đó BS bảo: "giun chui ống mật...". Với Di, chẳng có cơn đau nào kinh khủng như...cơn đau "giun chui ống mật...".
Đã 37 năm, kể từ đêm ấy.
Di cứ ngỡ chẳng có gì nguy hiểm, khi cả ngày chỉ là những cơn quặn đau vừa phải, rồi hết... Di bảo đứa em gái về nhà, nhưng đến gần nửa khuya, cơn đau dữ dội, Di nhớ mình vật vã từ trên giường rồi lăn xuống đất...Ôm bụng mà la...Rồi BS đến...Di chỉ thấy rất đông người từ trong phòng ra đến cửa. Rồi Di thiếp đi lúc nào Di cũng chẳng hay biết...
Trong ánh sáng lờ mờ, Di nửa mơ nửa tỉnh. Một thanh niên đang ngồi bên Di...
- Em khoẻ chưa?
Thay vì câu trả lời, là một câu hỏi.
- Anh là ai? Tại sao anh ở đây?
Anh đứng dậy, ra khỏi phòng...Lát sau, anh quay lại, trên tay cầm một chai đựng nước...và anh...khoác áo blouse trắng...
- Để anh chườm bụng cho em, nước ấm sẽ làm em đỡ đau hơn...!
"Blouse trắng...", Di lẩm nhẩm hai từ đó...Nỗi bất an trong Di dịu xuống. Rồi Di chìm vào giấc ngủ. Và ngoài kia trời bắt đầu hừng sáng, Di thức dậy, thì...Di vẫn thấy anh ngồi bên Di...
Quê Di đầy nắng gió, Ba Mẹ suốt ngày với công việc nhà nông, anh trai đi dạy xa, những đứa em còn nhỏ dại...
Những ngày Di nằm viện, ngoài người thân, thì anh thường ở bên Di...
Anh kể với Di, anh là bộ đội phục viên, học ở trường Trung cấp Y ở thị xã và đang thực tập ở bệnh viện này...
Di...người con gái đã gởi lại một mối tình ở thành phố biển...
Di cũng không hiểu tại sao anh lại quan tâm đến Di như thế? Di hỏi anh "tại sao...?", anh chỉ cười, một nụ cười rạng rỡ trên một khuôn mặt điển trai...
Sáng sáng anh nhận thuốc cho Di, dặn Di uống những loại này, những viên kia không nên uống nếu Di thấy đỡ đau...Có hôm, anh lại bảo: "để anh đi đổi thuốc...". Trái tim con gái lại lao xao, khi mỗi ngày cứ xong công việc là anh ghé phòng Di...Di lại yêu bệnh viện, cái nơi mà bình thường không bao giờ Di muốn đến.
Anh như một người đã quen đã thân rất lâu...Đôi lần Di thấy có vài cô gái đến tìm anh...
Rồi Di cũng xuất viện, anh dành lấy phần làm giấy tờ và đưa Di về bằng chiếc xe đạp không còn mới...Năm học mới bắt đầu...Anh lại tự nguyện làm "vệ sĩ" cho Di. Đưa đón Di đến trường...Như thế, ngày qua ngày, Di thấy lòng mình thật ấm áp...Di thấy những niềm vui trong mắt của Ba Mẹ...
Rồi...trong một chiều, đứa em gái kể với chị..."em nghe...anh ấy đã có gia đình..". Di nghe lòng mình nặng trĩu một nỗi buồn...Mà sao, mà sao...anh lại quan tâm chăm sóc Di như thế. Di khóc, những giọt nước mắt con gái...
Hoàng hôn, anh bên Di...
-Anh muốn nói mọi điều với Di, nhưng rồi anh không thể. Anh lấy vợ, rồi anh vào bộ đội, khi anh xuất ngũ, thì vợ anh đã bỏ anh mà đi, nhưng trên danh nghĩa vẫn còn là vợ chồng.
Anh không thể kể gì với Di, vì sao Di có biết không? Vì...vì anh muốn bên Di...
.......
-Thôi thì, từ nay anh đừng quan tâm đến Di nữa nghe anh...
.........
Di và anh lạc nhau từ buổi chiều năm ấy...
......
Một nơi nào đó, Di mong anh bình an, hạnh phúc. Và Di vẫn muốn một lần được gặp anh...người con trai của những ngày xa xưa ấy...Để biết rằng thanh xuân của Di còn có một bóng hình khoác blouse trắng thật đáng yêu...!!!
Một ký ức thật ngọt ngào nhưng vô cùng cảm động buồn mênh mang nhưng nếu trường hợp là em thì em ko đầu hàng số mệnh như vậy đâu hai nhân vật này nếu đã đồng cảm với nhau rồi thì phải có hướng giải quyết chứ sao lại đành lòng XA NHAU ...
Trả lờiXóaNgày CN tươi hồng thật vui nhé chị iêu !
https://i.pinimg.com/originals/19/ef/7e/19ef7ec2a05ac67a35bd4b3a122f29f0.gif
Chị chúc em luôn an vui và hạnh phúc nha🌹
Xóaký ức rất ngọt ngào
Xóa
Trả lờiXóaMột cách LẠC NHAU .... chỉ có người trong cuộc mới thấu rõ nỗi niềm !
(CHÚC CHỊ CUỐI TUẦN VUI TƯƠI ) Hiiiii
https://1.bp.blogspot.com/-uaWTvcINHZA/YIJ2wEjw-oI/AAAAAAAACl4/ahJqPFIhj4YB65QUax4Dy-J2HVp79ZiEACLcBGAsYHQ/w389-h390/chu%2Bcorners.gif
Có tên nào đó vào trang của chị nói em tùm lum...chị xoá rồi...
XóaChúc em thật nhiều sức khỏe.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaThăm cô PT, ôn lại một chút kỉ niệm cũ
Trả lờiXóaLâu quá rồi cô ha.
Hi..,blogTV cô ko vào được. Làm sao gặp con?
XóaMột dạo con có fb của cô mà dưng giờ ko thấy cô nữa?
XóaCô hết dùng fb rồi ạ?
---
Con cũng ít dùng blogtv, chỉ thỉnh thoảng thôi cô ạ!
Hi, thời gian rảnh con sẽ ghé nơi này thăm cô!
Bận lắm chị ơi
Trả lờiXóaChúc Chị mùa Dịch luôn BÌNH AN nhé`