BẠN...!!!
Mượn bạn bờ vai... ngày mai mình trả...
Mượn chút nắng chiều... âm ấm ngày đông...
Mượn tri âm...à không...người tri kỉ...
Để thấy đời thi vị mỗi sớm mai...!!!
Trăng Hạ Huyền
BẠN...!!!
Ghé vào trang của THH đọc được những câu thơ...
.......
Nếu xa quá...bờ vai không thể tựa...Gởi cho người...những con chữ...được
không???
........
Những người bạn trên thế giới hư hư thật thật này...đôi khi xa nhau vạn dặm...Một
ly cafe cũng...khó mà mời nhau...
......
Chỉ những phím gõ...người ta hình dung bên kia màn hình những cảm xúc rất thực...trong
từng con chữ...
......
Những người bạn...là những duyên gặp gỡ...!!!
......
Bạn...Là bạn...Nên không cần những hẹn thề, không có những giận hờn vô cớ...Là
bạn...Nên chẳng cần hoa hồng hay những ngọn nến lung linh....
.....
Bạn...Là bạn...Nên chỉ cần những sẻ chia và thấu hiểu...Thế thôi...!!!
****
MƯA...!!!
Hình như đã thật lâu lắm rồi, nàng chưa hề có một buổi sáng ngồi nhìn mưa
rơi...
Những giọt mưa tí tách, tí tách từ đêm qua...Ngoài kia là mùa Đông, nhưng nơi
đây mùa mưa đã qua.... (nếu nàng nhớ không nhầm)....Ừ! Thì những ngày còn đi dạy...Hình
như mưa không vào những ngày lưng chừng năm học...Mà chỉ là sau và trước mùa
nghỉ của học sinh....
Lúc xưa... Những ngày cuối hè, nàng thường ngao du đâu đó...Và những cuộc điện
thoại...
- Mưa suốt mấy ngày nay chị ơi...
- Ra mở cửa xem thử nhà chị có ướt át chỗ nào không?
.......
- Mưa to lắm chị ơi...ngập cả những đoạn đường...
.....
Nàng biết, riêng con đường trước nhà nàng sẽ sạch hơn sau cơn mưa và chưa bao
giờ đọng nước...
....
Mưa! Rả rích, rả rích...Nhìn mưa qua vuông sân hẹp...Gõ gõ...chốc chốc lại vào
trang của chị TH tán dốc với hai hoa khôi Toán 2A ngày ấy...Đứa nào cũng đã
"giã từ vũ khí..."....Và mỗi đứa một cuộc đời sau những mùa mưa...
......
Có những ngày mưa, mới yêu thêm những ngày tạnh ráo...Có những giọt rơi rơi, mới
quý thêm những con nắng nhảy nhót trên cành...!
Ừ! Thì nắng, thì mưa, thì gió giông bão tố...Chuyện của trời...
....
Hãy cứ giữ lòng "bình yên" trước đổi thay của cuộc sống...Đôi mắt vẫn
là "đôi mắt thương..."...nhìn thời gian lặng lẽ đi qua... nhưng sẽ
không chờ đợi ai bao giờ...!!!
**** ·
THẾ GIỚI THỰC THỰC HƯ HƯ...!!!
Đôi khi nàng cũng cảm ơn cái thế giới thực thực
hư hư này...
........
Những người bạn đã lâu lắm rồi không gặp, không tin tức...Rồi lại thấy nhau...
Hình như cách đây 6, 7 năm gì đó khi còn blogyahoo...Một lần có cái com trong một
Entry..."Cái T tổ 3, có phải không?..."...Đó là cậu bạn "thật"
đầu tiên trong thế giới "ảo"...
Rồi spot, face...Thật và ảo lẫn lộn...Nhiều "thật", và cũng không ít
"ảo"...
Những người bạn xưa lại tìm thấy nhau qua những hình ảnh...Những người ra ngõ là
gặp nhau, nhưng có những lúc cứ tám tám...bằng những phím gõ..
......
Những duyên gặp gỡ...những người bạn xa thật xa...nhưng cũng thật gần...
Có những người bạn không khác nhiều với những gì trên những con chữ mà họ viết...nếu
có lần được gặp ...
Có những người bạn mà khi được hỏi: "bi chừ tui là thật hay ảo???",
thì nàng cũng chẳng thể nào trả lời...!!! Ảo ư? Không thể....Bởi rất quen và rất
thân...Thật ư? Cái khoảng cách địa lý khá xa, nên chưa thể cùng bạn nhìn những
giọt cafe tí tách...Thôi thì ảo ảo thật thật... ta là bạn với nhau, là được rồi...!!!
.........
Trên cái thế giới hư hư thật thật này...Có những lần nàng chạm vào quá khứ, vào
những kỷ niệm, những ký ức...những điều mà nàng tưởng như mãi mãi chỉ là tồn tại
trong những ngày tháng thật xưa...Vậy mà...đôi khi những cuộc gọi, những con chữ...lại
hiện diện nơi này...
.......
"Bạn đã lỡ một cuộc gọi từ..."...trên từng khung tin nhắn...
Có những khi nàng bấm gọi lại...Và có những lúc nàng lại lặng yên...
......
Có những người bạn tìm về với nhau...chỉ để biết rằng họ đã từng có những tháng
ngày thanh xuân như thế...Họ đã lạc nhau trên con đường đi tìm cuộc sống...thật
lâu...Để rồi một khoảnh khắc bất chợt nào đó, sau tiếng "Alo..." họ
nhận ra rằng...họ đã rất quen nhau...một thời rất xa...
Ai đó...đã nói với nàng rằng...bây giờ họ đã rất già...Không biết bên kia màn
hình điện thoại, họ có nghe tiếng cười của nàng...??? Không trong trẻo như xưa,
mà khúc khích rất nhỏ...Cười vì...nàng đâu còn là con bé má mắt sáng môi hồng của
mấy chục năm về trước...Mà có lẽ nàng còn già hơn họ rất nhiều...(thời gian thường
ưu ái cho đàn ông và tàn nhẫn với phụ nữ mà...).
......
Ừ! Thì lâu lâu...những cuộc gọi, những tin nhắn...Để biết rằng một thời họ từng
là bạn, từng quen thân với nhau, từng có với nhau những kỷ niệm...Những điều
mà... những người đàn bà như nàng...cơm áo gạo tiền, con cái, gia đình... đã
làm nàng lãng quên.... trong một thời gian dài...!!!
......
Một thời thanh xuân đã qua...
****
SG-MỘT LẦN GẶP GỠ...!!!
Có những cuộc hẹn cho riêng mình, cho những lần gặp gỡ nào đó, đã tự nhủ với
lòng, từ lúc xuân xanh...mà đến khi tóc bắt đầu sương khói... mới thực hiện được...Và
cũng có những cuộc hẹn...cho đến bây giờ vẫn còn là hẹn...!!!
......
Cảm ơn Sài gòn....một chiều Chủ nhật có chút nắng, chút gió...mà không hề có
cơn mưa nào cho đến gần khuya...
.......
Cảm ơn "thằng bạn Còi" đã đến...sau hai lần lỡ hẹn..."Lên SG nhớ
gọi tui...". nhưng đến lần thứ 3, hắn mới xuất hiện...Hắn đã vội vã quay về,
khi chưa xong cuộc họp mặt...Ừ! Thì cả bọn thông cảm cho hắn, bởi hắn chỉ có mặt
ở SG từ tối thứ 6 đến sáng thứ 2...Chắc nó phải xoá chữ "Còi" sau tên
hắn trong danh dạ...Vì hắn không còn còi như xưa...đến nỗi cô C cũng không nhận
ra hắn....
..........
Cảm ơn "thằng bạn chí cốt"...Alo cho hắn vì một việc khác....Ai ngờ hắn
đang ở SG và đang rất gần nhà Thầy...Vậy là nhập bọn...
.......
Ngày đó, trường nó mái ngói rêu phong...Những buổi sáng thứ 2 chào cờ, tụi nó
ngồi "chồm hổm" trên sân trường đầy bụi đất..., chứ đâu có sân xi
măng hoặc lát gạch và ghế nhựa như bây giờ...Tụi nó đứa nào cũng chăm, cũng
ngoan...Có lẽ bởi cái nghèo... mà đứa nào cũng muốn gom lấy những con chữ...
.......
Từ TP đến Q7 rồi về BT....Tụi nó nhận ra một điều..."Thầy và trò đều già
như nhau..."...
.........
Thầy nó vẫn hiền từ như xưa, nhưng mái tóc hơi dài điểm trăng trắng làm Thầy nó
ra dáng nghệ sĩ và lãng tử... Thầy giáo dạy văn của nó hai năm cấp 3, cái môn
mà lúc nào nó nhận được con 7 ở bài viết là nó mừng hết lớn...
.........
Thầy nó vẫn nhỏ con như ngày nào, cái nhanh nhẹn thì vẫn như mấy chục năm trước...không
hề thay đổi theo thời gian...
..........
Tụi nó, ba "đứa đàn bà"...đã cầm sổ hưu...thì thầm với nhau..."tủi
thân...Vì đứng với hai Cô, thì....không biết đâu là Thầy, đâu là Trò...Cô giáo
dạy Văn hát rất hay...vẫn nét đẹp ngày nào. Cô dạy Anh có một làn da rất tuyệt,
Thầy nó bảo: "tụi bây thấy tao chăm cô bây ngon lành chưa?"...
.....
Tụi nó còn có những Thầy Cô đang có mặt ở SG, nhưng tụi nó chưa thể đến...Vì nó
không an cư nơi thành phố này như cô bạn nhỏ ngồi bên cạnh nó mấy năm phổ
thông...không trú chân lâu dài ở Sì phố làm "Ôsin cao cấp" cho con
gái như cô bạn cùng tổ ngày nào.... Nó chỉ đến những lúc có công việc và những
lần nhớ mấy đứa nhóc...Rồi lại trở về nơi...thị trấn nhỏ...!
.....
Mong rằng Thầy Cô và tụi nó vẫn an lành theo ngày tháng...!!! Để rồi thỉnh thoảng
tụi nó lại kéo nhau đi làm học trò với những tiếng THẦY CÔ đầy ắp những yêu
thương...Bởi, với tất cả những Thầy Cô... tụi nó mãi mãi là những đứa học trò
nhỏ của một thời xa lắc...
****
ÑAØN BAØ...!!!
Đàn bà, cơm áo gạo tiền,
chồng con, nội ngoại...Sáng đến cơ quan, trưa về cơm ngon canh ngọt...Đi chợ,
lau nhà, nhắc nhở con...Lâu lâu lại cằn nhằn anh xã...
Già thêm một tí...con lớn, mưu sinh nơi phồn hoa phố thị...Mẹ già nơi
xa...Ngoài công việc, cũng theo lớp trẻ lên face...Mở trang của con, xem thử có
vui buồn? Rồi mưa bùng, gió bão có ghé ngang QN hay NA...? Lang thang đọc vài
truyện ngắn, những câu thơ, thấm những từ tâm trong từng câu chữ của những cây bút
quen thuộc...
Đàn bà...Thấy ông quan to nào làm ích nước, lợi dân...thì thích thích...Cũng có
một thời cũng muốn làm "cư dân Sì phố..."...Bởi không tìm đọc những
quá khứ hào hùng...(Đôi khi anh xã phàn nàn..."em chỉ đọc linh tinh",
thì...đàn bà mà).
Đàn bà...Không thể làm anh hùng bàn phím...Nhưng đôi lúc những con chữ cũng muốn
gõ ra...để...
-"Bắt, giam, khai trừ..."...Cái điệp khúc cứ lặp đi lặp lại... Đàn
bà...nghe cũng chán. "Bắt, giam, khai trừ...", có ý nghĩa gì??? Khi
không thu hồi cho nhà nước, cho nhân dân được XU nào...???.
Top of Form
****