Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

THÁNG CHÍN...!!!

THU...!!!
Có những ngày ánh mắt lại chạm vào những pic rất cũ...Là những bông hoa thạch thảo tim tím, mà cô đã mang về từ một hàng hoa trên phố...Chợt nhớ mùa thu, dẫu mùa thu đang hiện hữu...Chợt nhớ ngày xưa, khi thấy một bức ảnh chỉ hai màu đen trắng, mộc mạc...
Bây giờ là những ngày tháng 9... Lưng chừng thu...Như cô đang lưng chừng giữa những con gió heo may...
Không hiểu tại sao, cô lại cứ muốn gõ gõ về những ngày tháng 9.
Không hiểu tại sao, cô vẫn cứ nhớ những ngày tháng 9, những ngày cô quyết định rời quê, những ngày cô bắt đầu đi xa, là những ngày....

Lang thang về trang spot, lại thấy những tháng 9 trong từng con chữ, những con chữ từ những phím gõ, không từ những nét bút trên từng trang giấy như những ngày thật xa xưa..
Ừ! Thì cứ nhớ, nhưng đã không còn khắc khoải, nhớ trong bình yên, nhớ như những nốt  nhạc trầm ...Lắng đọng...Thế thôi...!!!
.............
@@@@@@@@@@@@
12/9/2017.
THÁNG CHÍN...!!!
Cô... của những ngày tháng Chín...Mùa thu...Những chiều ngược gió, những lọn tóc rối tung...Những cảm xúc đi hoang, theo từng góc phố...Một thời con gái, phấn son chỉ thay bằng hương lúa cỏ cây...Vậy mà mùa thu vẫn cứ ngọt ngào trong từng chiếc lá...Là những tháng Chín đã xa...thật xa...!!!
Cô...của những ngày tháng Chín...Những ngày tháng Chín cách đây 31 năm...Có lẽ không phải là duyên may, có lẽ cũng chẳng là số phận...Mà chỉ là một sự lựa chọn...Có những sự lựa chọn mà chỉ có riêng cô mới hiểu vì sao...! Để rồi có những ngày cô chẳng biết cuộc đời sẽ về đâu?
Những ngày tháng Chín năm ấy thật buồn...Trời thu man mác...cô đã mang theo một thời con gái với những điều rất riêng...! Chuyến xe đã đưa cô ra đi...!
Vậy mà quay đi ngoảnh lại...
"Chiều hôm thức dậy
Ngồi ôm tóc dài
Chập chờn lau trắng trong tay...".
...........
Và bây giờ, cũng những ngày tháng Chín...!!!
Cô chợt thấy rằng..."Đời vẫn bình yên...", dẫu ngoài kia còn nhiều giông gió...!!!
..............
@@@@@@@@@@@@@
18/9/2016
THÁNG CHÍN...!!!
Ba mươi năm trước... Một ngày tháng 9, một sáng lưng chừng thu...Người con gái chạm vào ngưỡng cửa đàn bà...
Những bước chân...rời phố thị...Vội vã vì đã trễ rồi một năm học mới, đến nỗi câu giả từ cũng không kịp đến người quen...!
Bây giờ cũng những ngày tháng 9...Ngoảnh lại nhìn vừa đúng 30 năm. Ba mươi năm cho cả một đời người, không đủ dài và hình như cũng không hề ngắn...Chỉ biết, môi không còn hồng như nắng và tóc cũng chẳng còn xanh...!
Cô còn những gì từ mùa thu xa xưa ấy???. Cô góp nhặt được bao nhiêu yêu thương trong những mùa thu cô ngang qua???. Những gió những mưa những mùa giông bão. Những nắng những trưa những chiều mong nhớ...! Những đắng những cay cuộc đời mang đến...! Những thoáng hương xưa chợt về trong mắt...! Một chút chênh vênh trong ngày gió chướng...! Và những miên man miên man trong chiều thu vàng...!
Quay về mùa thu năm ấy...bắt đầu từ thời điểm mùa hạ đã ngang qua, nếu được chọn lại... thì cô vẫn lựa chọn như xưa, vẫn người đàn ông cùng bước bên cô, và vẫn chọn... ra đi...Ừ! Ra đi... Dẫu hành trang mang theo là tất cả yêu thương của một thời con gái, dẫu trên bước đường không ít những gian truân...! Nhưng ...có những bình yên mà chỉ riêng mình mới hiểu...! Có những điều mà mãi mãi chỉ là những góc khuất trong một ngăn kéo... Một ngăn kéo thường khoá kín...! Một lần "Sao chồng gần không lấy, mà lấy chồng xa?". Câu trả lời vẫn còn bỏ ngỏ...Ừ! thì duyên...!
Ngày ấy, ai biết được mùa thu của 30 năm sau sẽ ra sao? Miền sông nước mênh mông hay phồn hoa đô thị?
Ừ! thì một thị trấn nhỏ hiền hoà, mưa vừa đủ mát, nắng vừa đủ ấm...Giông bão nếu có...chỉ trong lòng người, còn đất trời vẫn bình yên... dẫu đôi khi chợt về một vài cơn gió lớn!
Ừ! thì khi mỏi gối chồn chân, SG không là nơi xa lắm, một chuyến xe sớm cũng kịp để lấy cho mình một phiếu vào bệnh viện...!
Ừ! chỉ cần vài ba giờ đồng hồ thì những đứa con có thể trở về với Bố Mẹ trong những ngày lễ tết...!
Nhưng con đường về nơi cũ...vẫn còn xa! Thì... cuộc đời có cho ai tất cả, có lấy của ai mọi thứ? Cô biết điều đó mà...!
Ba mươi năm. Ở một nơi chỉ có hai mùa mưa nắng, mượn chút thu vàng, mượn những chiếc lá rơi....để lan man trong từng con chữ...!
.................
@@@@@@@@@@@@@@
20/9/2015
THU...!!!
Chỉ còn một chút nồng nàn nơi góc phố...Một chút hương rất nhẹ...đủ để người đàn bà nhận ra rằng mùa thu vẫn còn đâu đó...
Mùa thu của đời người...mang theo những ngọn gió heo may, những con gió chưa mang màu hiu hắt...Mùa thu của đời người ... mang theo những cơn mưa rất nhẹ, những giọt mưa chưa ướt đẫm những nỗi niềm...
Người đàn bà muốn giữ lưng chừng mùa thu...muốn gom những sáng tinh sương thoảng hương hoa sữa...Và cũng chỉ cần một chút nồng nàn nơi góc phố...
Thỉnh thoảng....
Người đàn bà lại mơ về những ngày tháng 9 năm xưa...Có những giấc mơ hoang hoải...
Thế thôi...!!!
.....................
@@@@@@@@@
29/9/2014
MÙA THU RẤT XA..!!!
Có một mùa thu rất xa, nhưng chưa bao giờ là xưa cũ...Cô biết thế, và mãi sẽ như thế...
Cô ra đi trong một ngày lưng chừng thu, khi năm học mới đang bắt đầu...Sau lưng cô là kỷ niệm, là những ngày êm đềm của một thời con gái, là những yêu thương mà cô mang theo trong cuộc hành trình...Gần 30 năm, cũng những ngày tháng 9 như thế này, nắng nhạt nhòa, mưa lưa thưa, lá vàng bay bay trước gió... Chuyến xe đưa cô theo chồng về xứ lạ...Cô tập quen dần với những chiều không còn lang thang trên phố...cô tập quên đi những ly cafe trong từng quán nhỏ...Cô như một loài chim di đi về phương nam trong mùa giông bão...
 Cũng một mùa thu, cô rời miền sông nước...Và cô chọn một vùng quê nơi miền đông nam bộ dừng bước lãng du....
Những mùa thu đi qua, cô cũng đã lưng chừng mùa lá rụng...Thị trấn nhỏ, hiền hòa...cho cô thật nhiều quý giá, là những đứa con, là cuộc sống gia đình, là bạn bè, là công việc...Vậy mà bất chợt cô cứ nghe đâu đây tiếng vọng về của một mùa xưa cũ...!!!
@@@@@@@@@@@@@
25/9/2013.
NHỮNG NGÀY THÁNG 9...!!!
Một sáng mùa thu... không nắng, không mưa...chỉ hơi se lạnh...Những ngón tay gầy guộc cứ vu vơ trên bàn phím...
Bây giờ là cuối tháng 9. Cô cũng đã bận rộn với công việc, những công việc đời thường như những năm qua. Có chăng cô chắt chiu hơn những ngày tháng!!! Bởi thời gian có quay ngược bao giờ???
Cũng những ngày cuối tháng 9...năm xưa... Cũng một ngày lưng chừng thu như thế, cô rời xa phố nhỏ, khi năm học mới đã bắt đầu...Để rồi  mỗi độ thu vàng, cô cứ mông lung...nhớ về một thuở...Cô hiểu, ra đi cũng là một cách để yêu thương...Yêu cô... yêu người đàn ông của cuộc đời mình...và yêu cả những người còn ở lại...
Một ngày cuối tháng 9...năm xưa...cô theo chồng về nơi xứ lạ...nơi tận cuối trời Nam! Khi những khó khăn chất chồng, anh trai cô hỏi: "Em có về lại QN không?", rưng rưng nước mắt, cô trả lời: "Em ở lại...".  Cô bắt đầu cố gắng tập làm quen với những buổi chiều  không còn lang thang trên phố, làm quen với những chiều chỉ biết ngắm nhìn con nước lênh đênh...
Rồi cũng một ngày cuối tháng 9..."Em có về lại QN không?", người đàn ông của cuộc đời cô lại cũng hỏi như thế, khi bắt đầu rời khỏi sông nước miền Nam...
Và cô đã đến nơi này...hơn 20 năm, và cô biết cô quyết định không trở về là đúng. Không ai hiểu cô hơn chính bản thân mình...Cô không trở về nơi mình sinh ra và lớn lên cả thời con gái, cô không trở về nơi cô đã có những ngày tập tễnh đứng trên bục giảng, nơi đã có 3 năm cô đến trường, ngôi trường mà định mệnh đã đưa cô gắn bó với anh...
Cô biết, cuộc đời là những mảnh ghép, mà đã ghép thì làm sao hoàn hảo. Đôi lúc nỗi buồn cũng bám lấy cô, đôi khi những nỗi nhớ vu vơ lại quay về, có lúc cô cũng chợt mông lung theo những giọt mưa giọt nắng...Cô biết, mình thuộc tuýp người  lãng mạn, với trái tim khá nhạy cảm...nhưng cô cũng đủ mạnh mẽ để tiếp tục bước đi sau những chông chênh của cuộc đời...
Những ngày cuối tháng 9, lang thang theo những dòng cảm xúc...rồi cô cũng lại trở về với người đàn bà của cuộc đời rất thực...
@@@@@@@@@@@@@
18/9/2012...
CHO NHỮNG MÙA THU...!!!
Nơi này...mùa thu không có lá vàng rơi...
Mưa rất nhẹ...trong đêm rơi tí tách...
Nắng nhạt nhòa...mang dấu vết heo may...
Cô lại miên man đi tìm những mùa thu cũ, những ngón tay gầy guộc muốn gõ gõ những mông lung...Ngày ấy, giữa độ thu vàng, trong góc chiều lá chín, người ra đi ...không dám ngoái lại nhìn...Hành trang mang theo là những ngày làm học trò con gái, tóc xõa buông dài trong gió xôn xao...Là những chiều tập làm cô giáo...mà hàng ghế cuối cùng...thầy giáo cũ đang nghe...Là con đường đến trường...thênh thang trong nắng...Là những lúc ngược chiều gió thổi...bánh xe nào nặng trịch những vòng quay...
Ngày ấy, giữa độ thu vàng, những bước chân lạ lẫm, sông nước miền Tây, bồng bềnh những lục bình tím ngát...Vậy mà ...đã biết bao độ thu vàng như thế!!! Những mùa thu cứ lặng lẽ trôi qua, với những lo toan đời thường cứ vướng víu...Để rồi một khoảnh khắc lặng yên, cô lại nhớ về những điều đã cũ...
Nơi này vào thu khi sắc hoàng lan, sắc bằng lăng  đã nhạt dần trong mắt lá...Một chút u buồn trong mưa trong nắng...Một chút khát khao đã lãng quên  chầm chậm quay về...Đâu đây chiếc giỏ xe ngày cũ chở những hồn thu lang thang trong gió sang mùa...!!!
...........

17 nhận xét:



  1. Tháng chín hay mùa thu. Có lẽ là cả hai bạn nhỉ!
    Ta nhận ra mùa thu đã về trong cái lành lạnh của buổi hoàng hôn vừa tắt. Một chút rùng mình cũng đủ gợi ta nhớ về những mùa thu xưa. Gọi ta trở về những năm tháng đã xa.
    Mùa thu, lũ học trò áo trắng, tung tăng đến trường, trong lòng ngập tràn niềm háo hức. Tiếng trống khai trường thôi thúc những bước chân, thôi thúc những kỉ niệm của cả đời người
    Gió thu như lần giở từng trang ký ức. Ta đã đi qua bao nhiêu mùa thu như thế, để bây giờ mỗi độ thu sang lại xao xuyến nhớ về những mùa thu đã xa .

    Thăm PT chúc bạn luôn có sức khỏe tốt và niềm vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người đàn bà đi qua những mùa thu, đi qua những ngày tháng 9, đôi khi chông chênh đến lạ...Muốn gõ, muốn trãi lòng qua những con chữ...
      Rồi tất cả cũng chỉ là những kí ức..

      Xóa
  2. Tháng 9 là của mùa thu hiện và là ngày khai trường nhập học của học sinh mà trong đời mỗi chúng ta ko bao giờ quên chị nhỉ?
    Em sang thăm chia sẻ với chị .
    Chúc chị luôn vui khỏe hp trong tháng 9 nhé chị iêu!

    https://3.bp.blogspot.com/-qjD4e_1Tnp8/V8eFejCMyiI/AAAAAAAABVw/CVGKYlDjQMkMSNN_I4ShcbfouRUeeUoSQCEw/s400/lc3a1-thu-rc6a1i1.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tháng 9 hanh hao những con gió...Đã sắp qua...Em luôn an vui nha...🌼

      Xóa
  3. Ồ, tháng 9 thiệt là nhiều kỷ niệm... hồi ức miên man...
    Vẫn khỏe chứ PT?
    :D

    https://3.bp.blogspot.com/-2KGA6oqAUAk/W6N7GX_8DmI/AAAAAAAAJF8/HKuZNXLTGiwrsw15Cu1h4Uhs0xdYuVg1ACLcBGAs/s1600/onions.gif

    Trả lờiXóa
  4. Tháng 9 an vui chị Nguyên hén!
    ND sang thăm chị.

    Trả lờiXóa
  5. chúc cô giáo một ngày tết trung thu nhiều vui vẻ nhé

    Trả lờiXóa
  6. Cô ơi,
    Tháng Chín của con thường rất ngọt và mềm. Nó là một mùa độ lượng mà con trông đợi nhất. Chưa chạm "ngưỡng cửa đàn bà". Chưa từng biết dừng lại những khắc giờ thích lang thang phố,.. Bất chợt, con thấy sợ khi một nửa yêu thương đến bất ngờ ngay trước mắt. Con sợ mình sẽ thành tên nô bộc quầy quả với lo toan đến héo hon tâm hồn. Con sợ mình sẽ là kẻ đánh cược với số phận. Dù biết rằng, chỉ khi dũng cảm mới có tình yêu.

    Đọc của cô, thấy những miền an nhiên không giấu được khoảnh khắc hoài niệm dấu yêu... Và rồi, ai cũng sẽ có những phút giờ như thế phải không cô?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một ngày nào đó con đi qua thời con gái, rồi con sẽ chợt nhận ra rằng, cuộc đời này đầy đủ tất cả những cung bậc..Ai rồi cũng có những suy tư, những nuối tiếc...có điều khác nhau ở chỗ: sẽ dấu kín, hoặc sẽ trãi lòng...🌹

      Xóa

  7. Tháng Mười Trời sắp lập Đông
    Đã qua Tháng 9 trông Thu Trăng mờ ! ^^^^

    http://zezete2.z.e.pic.centerblog.net/bea8f7ec.png

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://2.bp.blogspot.com/-bBt3QDCdcmE/W7RIYfOhdqI/AAAAAAAABh0/Pt1qEbXaYAAv_vLSzmSzL9ohQR8BnNylwCLcBGAs/s400/2yg.gif
      Mang pic của BS về nhà để lâu lâu BS còn ghé thăm...Hi...hi...

      Xóa

* Bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ, thêm một vài biểu tượng cảm xúc *